NGHỊCH TẬP - Trang 1834

Qua hơn ba giờ, mãi đến khi Trì Giai Lệ chuẩn bị nghỉ ngơi, Trì Viễn

Đoan mới quay lại gõ cửa phòng.

"Con làm như thế nào mà đón bọn nó trở về? Hai người bọn họ để cho

con đón hay sao? Hay là hai bé con không chịu nổi nữa."

"Tất cả đều không phải." Ánh mắt Trì Giai Lệ hờ hững chuyển sang

Trì Viễn Đoan, yếu ớt nói, "Nếu con mà không đem hai đứa nó đón về, thì
ba lại thêm hai đứa cháu ngoại Gay."

Sắc mặt của Trì Viễn Đoan thay đổi, "Là ý gì?"

Trì Giai Lệ dùng chăn che lại khuôn mặt, giọng nói phiền muộn, "Ba

đi ra ngoài đi, con đang mệt, muốn nghỉ ngơi sớm một chút."

"Con phải nói rõ tình hình cho ba chứ! Con không nói rõ ràng, ba làm

sao có thể ngủ được đây?" Trì Viễn Đoan lại đem cái chăn trên mặt kéo
xuống.

Trì Giai Lệ tức giận đến đập giường, "Sao ba lại thấy buồn phiền hả?"

"Có phải thủ đoạn của con đều không hữu dụng? Hai người bọn họ

đúng là đối nghịch với con hả?"

Trì Giai Lệ vận khí lấy lại hơi thở ổn định, làm cho tâm tình ôn hòa

lại, mới đem ánh mắt kiên định nhìn về phía Trì Viễn Đoan.

"Ba, con khuyên ba hãy buông tha họ đi, hai người bọn họ quả thực

trời sinh một đôi, không có ai vừa vặn thích hợp như hai đứa nó! Chỉ có 'tài
năng cực phẩm' này của cậu ta mới trấn giữ được tên con trai biến thái kia
của ba thôi, đổi lại là ai đi nữa thì cũng không có đủ trình độ này đâu. Để
cho cuộc sống công việc con trai ba ổn định, để cho trai đẹp gái xinh trong
khắp thiên hạ này an toàn đi, ba vô tư vui vẻ một chút đi, hy sinh con trai
của ba đi!" (Ai vớ phải ba ba Sính cũng khổ hết. . . ý là vậy. . )

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.