NGHỊCH TẬP - Trang 188

"Em rất chắc chắn."

Một con rắn mà thôi, nhiều lắm chỉ sống mười mấy năm, chọc nó rồi

thì lại thế nào?

Thế là, Trì Sính lần đầu tiên nghe theo ý Nhạc Duyệt, ôm Túi Dấm

Nhỏ nhốt vào nhà vệ sinh.

Kết quả, chuyện không như Nhạc Duyệt tưởng tượng, cô và Trì Sính

nằm trên một chiếc giường thân mật nói về chuyện gặp ba mẹ. Mà sau khi
nằm xuống chưa được một phút, cửa nhà vệ sinh bị Túi Dấm Nhỏ vặn mở,
nhân lúc Nhạc Duyệt không chú ý, nó bò lên giường, dọa Nhạc Duyệt giật
nảy, suýt nữa bại lộ bản tính sợ rắn.

"Em ôm nó về đi." Trì Sính nói.

Nhạc Duyệt: "..."

Ra khỏi nhà vệ sinh, chân Nhạc Duyệt đều nhũn ra, cô đã khóa cửa

nhà vệ sinh rồi, khóa rất chặt. Nhất thiết đừng ra nữa, đừng ra nữa... Nhạc
Duyệt âm thầm cầu nguyện.

Kết quả, Túi Dấm Nhỏ quả thật không ra nữa, nhưng nó cũng không

rảnh, đầu tiên là quấn lên tay nắm cửa, không ngừng thử mở cửa. Sau nhiều
lần thử không thành công, nó lại bắt đầu lấy đầu gõ cửa, bịch bịch bịch...
giày vò cả đêm.

Đêm nay đối với Nhạc Duyệt mà nói là khó chịu cực điểm, chỉ cần tay

nắm cửa vang lên, cô liền giật mình. Trì Sính ngủ bên cạnh cô, nhưng cô lại
không dám nói một tiếng sợ hãi, Trì Sính nói chuyện với cô, cô còn phải cố
gắng biểu hiện rất thả lỏng. Đến mức qua nửa đêm, Nhạc Duyệt thậm chí
muốn chạy đến giường bên cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.