NGHỊCH TẬP - Trang 1960

Nói xong lời này, Trì Viễn Đoan mặt lạnh lùng trở về phòng.

........

Ba ngày sau, công ty Ngô Sở Úy bị niêm phong, toàn bộ tài khoản đều

đóng băng. Lại phải khất nợ tiền vật liệu công trình, để có thể trả lương cho
công nhân viên, Ngô Sở Úy đã đem toàn bộ ba can nhà của cậu ra thế chấp.

Ban ngày, Ngô Sở Úy một mình đi bộ giữa phân xưởng lớn như thế.

Tay vuốt ve lên chiếc máy sản xuất tân tiến, quay đầu nhìn phòng làm việc
trống rỗng, trong lòng sa sút vô cùng.

Khu làm việc bình thường ầm ĩ hiện tại giờ cũng yên ắng, chỉ còn lại

có mấy người nhân viên vệ sinh đang quét dọn. Ở đây rất nhiều công nhân
đều là Ngô Sở Úy khó khăn lắm mới mời về làm được, lúc công ty bị điều
tra, sau này nếu muốn mời họ về làm việc cũng sẽ càng khó khăn hơn.

Huống chi công ty có thể khôi phục kinh doanh lại hay không, còn

không biết bao lâu nữa.

Buổi tối, Ngô Sở Úy nằm ở trên giường, lẳng lặng nhìn trong gương

gương mặt gầy gò của mình.

Khương Tiểu Soái nằm ở bên cạnh cậu, cũng là một bộ đau thương

nhìn Ngô Sở Úy.

"Nếu cậu thấy khó chịu thì khóc ra đi!"

"Không thể nói là khó chịu." Ngô Sở Úy lãnh đạm thản nhiên nói,"

Tôi đã sớm ngờ tới sẽ có một ngày như vậy, nhưng mà không ngờ tới nó lại
đến nhanh như vậy."

"Làm sao có thể không khó chịu hả?" Khương Tiểu Soái cười đến đau

khổ,"Tôi đúng là tận mắt chứng kiến cậu đi từng bước từng bước cho đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.