Trì Sính cầm điện thoại lên, nửa ngày đều không lên tiếng.
Cuối cùng vẫn là Ngô Sở Úy mở miệng trước.
"Cái cậu quản giáo kia thật đẹp trai."'
Trì Sính nói,"Quản giáo nào?"
"Người đưa anh vào đó."
"Tôi không để ý, ánh mắt chỉ nhìn cậu."
Ngô Sở Úy lộ ra vẻ tươi cười sau nhiều ngày trôi qua như vậy, đây là
nụ cười thật sự, đầu tiên của cậu.
Trong lòng Trì Sính RẤT ngọt RẤT ngọt, cuối cùng cũng nếm được
chút mùi vị đó.
Hai người lại lẳng lặng chăm chú nhìn nhau một lúc rất lâu, Trì Sính
hỏi,"Mặc nhiều như vậy, có nóng không?"
"Một chút cũng không nóng."
Ngô Sở Úy nói, đem quần áo cởi ra một chút, một cái đầu nhỏ chui ra.
"Tôi biết anh nhớ Nhị Bảo, liền đem nó cùng nhau đến."
Trì Sính không khỏi bất ngờ,"Cậu sao có thể qua kiểm tra?"
"Vậy anh phải hỏi Quách Tử."
Vừa mới nói xong, cửa bên kia ở bên Trì Sính đột nhiên mở, Cổ Thân
lắc lư tiến vào. Ngô Sở Úy vội vã đem đầu Tiểu Dấm Chua ấn vào trong,
cài nút áo lại, làm bộ phân tích vu án các kiểu.
Chờ Cổ Thân vừa đi, Ngô Sở Úy hướng Trì Sính thè lưỡi.