NGHỊCH TẬP - Trang 203

Thật lâu không có được câu trả lời, Trì Sính đột nhiên vỗ mạnh lên

đầu Ngô Sở Úy, ấn cả người y lên sô pha. Cái đầu kim cương của Ngô Sở
Úy cứng như thế, vậy mà va chạm kịch liệt với lòng bàn tay Trì Sính lại có
chút ăn không tiêu.

Trì Sính cúi nhìn Ngô Sở Úy, ngữ khí trở nên nặng nề.

"Nói!"

Ngô Sở Úy cắn chặt răng, bướng bỉnh không nói tiếng nào, làm cho

người nào đó gấp lên.

Khương Tiểu Soái ho nhẹ một tiếng, canh lúc thích hợp hòa hoãn bầu

không khí căng thẳng.

"Anh cách cậu ấy xa một chút, cậu ấy bị cảm, đừng để bị lây."

"Bị cảm?" Trì Sính hỏi.

Con mắt vừa rồi còn trong vắt của Ngô Sở Úy thoáng cái mờ đi, vẻ

mệt mỏi hiện lên trên mặt, vẫn nhìn Trì Sính như vừa rồi, hóa thành hình
tượng kiên trì dù tinh thần uể oải vẫn phải làm tàng.

"Đừng nghe anh ta nói bậy, tôi rất khỏe!"

"Tôi nói bậy?" Khương Tiểu Soái tiếp tục thêm mắm dặm muối: "Gió

lạnh trời mưa còn chạy ra ngoài, trở về đổ đầy mồ hôi còn trúng gió dầm
mưa, không bị cảm sao? Chỉ vì bắt mấy con cóc nhái, trời lạnh như vậy còn
nhảy vào sông suối, sốt đến bốn mươi mốt độ..."

Ngô Sở Úy rất ăn ý bẻ lại: "Khương Tiểu Soái, anh bớt lắm mồm đi!"

Khương Tiểu Soái tiếp tục lải nhải: "Nghiện cái trò không tự trọng này

hả! Bản thân mặc quần bông lủng lỗ, đồ tốt thì toàn nhét vào túi của người
ta. Đợi khi bị cảm bị sốt, ngay cả mặt mũi cũng không dám lộ ra, sợ lây cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.