NGHỊCH TẬP - Trang 2187

Trì Sính không nhìn xuống thì không sao, thoáng liếc mắt nhìn gương

mặt ngây ngô đáng yêu vô cùng. Cặp mắt to mệt mỏi đang chậm rãi đảo hai
bên, bên trong con ngươi chỉ có duy nhất một hình bóng anh. Ngô Sở Úy
lấy nhu thắng cương bản lĩnh hoàn toàn áp đảo, bức tường thành Trì Sính
xây dựng bằng sắt thép trong nháy mắt sụp đổ hơn phân nửa.

"Tôi phải cần cậu dỗ hay sao?" Trì Sính giận như không giận hỏi?"

Mặt của Ngô Sở Úy cọ cọ trên ngực Trì Sính một trận, lại leo đến cổ,

cuối cùng cả người đều nằm ở trên người của Trì Sính, giọng cầu khẩn
nói,"Đừng giận tôi nữa, đừng giận tôi......"

Nửa bức tường còn lại trong lòng Trì Sính hoàn toàn sụp đổ, nhẹ

nhàng tan thành một bãi bùn.

Anh đem cự long tự tay Ngô Sở Úy điêu khắc đặt ở lòng bàn tay ngắm

nghía, hướng Ngô Sở Úy trêu tức hỏi,"Lại là Uông Trẫm dạy cậu làm?"

Ngô Sở Úy kích động một trận, liền lộ miệng.

"Sao anh biết?" (Con ngu này... ngu vừa thôi... nhét cự long vào miệng

nó đi ba ba)

Kỳ thực Trì Sính chỉ muốn đùa một chút, định cười cho qua. Nào ngờ

nói đùa lại thành thật, còn chưa kịp cười thì đã nuốt lại.

"Không phải.....Thực sự không phải, kỳ thực chủ yếu vẫn là ý nghĩ của

tôi, tôi không phải.. không có.....Không học qua điêu khắc hay sao? Tôi.....
Tôi chỉ hỏi anh ta một số kỹ năng cơ bản mà thôi.... một chút thôi......một
chút...." (Không để đâu hết ngu..nhưng cũng TỐT)

[Warning]

Một tiếng "À!" Kết thúc việc Ngô Sở Úy nói xạo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.