NGHỊCH TẬP - Trang 284

Nửa tiếng sau, Cương Tử trở lại.

"Cậu biết hoa khôi cảnh sát đó bị Nhạc Duyệt chỉnh, sao không sớm

bảo tôi dẫn người đi ngăn cản?"

Trong túi áo Trì Sính chứa hai thứ, một là di động, một là bình Đại

Bảo, trên bình Đại Bảo đó còn lưu dấu vân tay của hoa khôi cảnh sát kia.

Cương Tử không hỏi tiếp nữa.

Trì Sính vuốt đầu Túi Dấm Nhỏ, rầu rĩ hỏi: "Bảo bảo, hai ngày nay

mày thế nào?"

Túi Dấm Nhỏ híp mắt thành đường kẽ, buồn bã lắc đuôi, lại ỉu xìu rồi.

"Mấy hôm nay hình như nó rất phờ phạc, không thích cử động."

Cương Tử nói.

Trì Sính lại hỏi Túi Dấm Nhỏ: "Là tao lạnh nhạt mày sao?"

Túi Dấm Nhỏ lật người, lộ ra cái bụng trắng, bày ra bộ dạng không

muốn để ý đến anh.

Cương Tử thêm vào một câu: "Không lẽ nhớ đám bạn của nó rồi."

Sắc mặt Trì Sính biến đổi, lúc này Cương Tử mới ý thức được mình

nói sai, Túi Dấm Nhỏ nhớ, Trì Sính có thể không nhớ sao? Rắn của hắn
chính là ái sủng của hắn, phi tử của hắn, mất chúng đồng nghĩa với mất đi
cả hậu cung.

Thấp thỏm bất an đợi rất lâu, không đợi được truy hỏi tra xét tiến

triển, lại đợi được một câu hỏi không chút liên quan.

"Tôi đáng sợ như thế sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.