NGHỊCH TẬP - Trang 392

Trì Sính chuyên lựa lời Trì Giai Lệ không thích nghe, "Chị phải chú ý

một chút, ban đêm đừng dẫn con ra ngoài, coi chừng lạc!"

"Em..."

Chung Văn Ngọc ở bên cạnh cười nói: "Trưa mai cả nhà chúng ta ra

ngoài ăn cơm, Trì Sính, con cũng gọi Nhạc Duyệt đi cùng, đúng lúc giới
thiệu cho chị con biết luôn."

"Nhạc Duyệt?" Trì Giai Lệ vẻ mặt hoang mang, "Ai vậy?"

Chung Văn Ngọc cười nói: "Bạn gái của em con."

Trì Giai Lệ hừ một tiếng, "Mở óc rồi? Không dễ dàng đâu!"

Hôm sau, Trì Sính dẫn Nhạc Duyệt đến, sau khi gặp mặt, Nhạc Duyệt

chào hỏi với cha mẹ Trì Sính trước, rồi mới dịu giọng gọi Trì Giai Lệ: "Chị,
em là Nhạc Duyệt."

Trì Giai Lệ cười không nóng không lạnh, so với cách trang điểm tinh

xảo của Nhạc Duyệt, cô có thể nói là để mặt mộc ra đường. Mái tóc tùy tiện
cột lên, một chiếc đầm dài không có bất cứ hoa văn nào, đôi giày đế bằng.
Nhưng trong từng hành động, từng lời nói tiếng cười đều để lộ quý khí, thật
sự không phải người bình thường có thể giả ra được.

Nhạc Duyệt cúi người, lấy hai món đồ chơi trong túi cho hai đứa trẻ.

"Đây là dì mua tặng các con!"

Đâu Đâu và Quyển Quyển vui mừng đón lấy, chơi đùa thích không

buông tay.

Trì Giai Lệ đột nhiên đưa tay ra, dùng tiếng Anh giọng Mỹ chính gốc

nói với hai đứa trẻ: "Đưa đồ chơi cho mẹ trước, sắp phải ăn cơm rồi, không
thể lại đụng vào đồ dơ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.