NGHỊCH TẬP - Trang 427

Khương Tiểu Soái nghe xong giật mình, "Ý của cậu là, đàn rắn đó đã

có đầu mối rồi?"

Gật đầu thật mạnh.

"Công sức gán ghép mấy hôm nay đều phí trắng rồi sao?" Khương

Tiểu Soái nói.

Ngô Sở Úy nhíu mày, "Tại sao?"

"Hiện tại nếu cậu gọi điện qua, nói chuyện này cho Trì Sính biết, để

anh ta tự suy nghĩ làm sao lấy rắn ra không phải xong rồi sao? Dù sao anh
ta cũng chỉ lợi dụng Nhạc Duyệt để lòe ba mình trả rắn, hiện tại đã tìm
được rắn rồi, Nhạc Duyệt sẽ không còn giá trị lợi dụng nữa, chia tay là điều
tất nhiên, mục đích của cậu không phải đã đạt được rồi sao?"

Sắc mặt Ngô Sở Úy có chút không bình thường.

"Chuyện này không thể làm thế."

Khương Tiểu Soái đang đùa một viên thuốc, cố ý truy hỏi một câu.

"Vậy cậu muốn sao?"

Ngô Sở Úy trầm tư một hồi, nhẹ nhàng nói: "Nếu tôi nói thực tình cho

anh ta hay, anh ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp đem đàn rắn về, đến lúc đó
mâu thuẫn của anh ta và ba mình sẽ lại tăng cao lần nữa, khó đảm bảo đàn
rắn đó sẽ không bị hạ thủ. Tôi cảm thấy tôi nên âm thầm giúp anh ta một
tay, nếu đem được đàn rắn đó ra, lại khiến ba anh ta trở thành bên đuối lý,
như vậy mới có thể tiêu trừ hậu hoạn."

Viên thuốc trong tay Khương Tiểu Soái vụt một cái bay lên trán Ngô

Sở Úy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.