Phục vụ rất hài hước: "Hoàn tục rồi?"
Ngô Sở Úy ném cho Trì Sính một ánh mắt oán hận.
Quá trình ăn cơm cũng coi như vui vẻ, Ngô Sở Úy còn cùng Trì Sính
tám một chút về kế hoạch sáng tạo tiếp theo. Y rất xem trọng triển vọng
của thiết bị chiếu sáng và màn hình hiển thị LED, lại tốt nghiệp chuyên
ngành điện lực, lúc làm việc ở xí nghiệp quốc doanh thường xuyên tiếp xúc
phương diện này, muốn chen chân vào lĩnh vực này, mở một công ty
thương mại.
Trì Sính đùa nghịch món đồ cầm tay mới làm, nhàn nhạt nói: "Suy
nghĩ không tệ, chính sách quốc gia cũng đang nghiêng về phương diện này,
có thể suy nghĩ."
Được Trì Sính khẳng định, đột nhiên Ngô Sở Úy cảm thấy nắm chắc
hơn.
Hút sạch cọng mì cuối cùng, húp một chút nước lèo, lau miệng chuẩn
bị bỏ đi. Kết quả khi phục vụ thối tiền, Ngô Sở Úy đột nhiên phát hiện
trong tay Trì Sính đang cầm một món đồ, trong lòng hiếu kỳ liền hỏi.
"Anh đang cầm món đồ chơi gì trong tay vậy?"
Trì Sính không nói gì, trong con mắt che giấu ý cười nồng đậm.
Ngô Sở Úy nhân lúc hắn không phòng bị giật lấy, tự cho là chiếm
được tiện nghi lớn, kết quả vừa thấy rõ, mặt liền xanh đi. Hận không thể
ném hai trái trứng lớn này xuống đất, dùng gót giày mài thành bã.
Trì Sính thấy phản ứng của Ngô Sở Úy, vui không nhịn được.
"Sao cậu biết đây là trứng của cậu?"
Mặt Ngô Sở Úy đen như đáy nồi, đấm vào bụng Trì Sính hai đấm.