NGHỊCH TẬP - Trang 461

sao?"

Ngô Sở Úy hỏi vặn lại: "Vậy đàn rắn con đó làm sao lại mang ra

được?"

"Cái đó thì khác!" Lái buôn lộ vẻ cẩn thận, "Nói thật với cậu vậy,

người bảo anh ta trông coi đàn rắn đó căn bản không phải người trong bộ
đội, là trông coi giùm người khác, rắn bên trong đều đã đếm số rồi, thiếu
một con cũng không được."

Ngô Sở Úy thầm biết rõ, nhưng vẫn ra vẻ kinh ngạc.

"Chuyện này là sao thế?" Ngón tay nhẹ gõ lên bàn, ngừng một chút:

"Anh xem thế này được không? Tôi tìm một con rắn cùng chủng loại, đổi
với con rắn bên trong. Như vậy, rắn anh ta trông coi không nhiều không ít,
vẫn là con số đó."

Lái buôn tiếp tục lắc đầu, "Cậu vẫn nên chết tâm đi thôi, giống rắn đó

đã sắp tiệt chủng rồi, cậu đi đâu tìm?"

"Vậy nếu tôi có thể tìm được thì sao?" Ngô Sở Úy tràn đầy tự tin.

Lái buôn cười gằn, "Nếu cậu thật sự có thể làm được, vậy cần gì phải

đổi nữa? Con đó không phải cũng giống vậy sao?"

"Đương nhiên không giống." Ngô Sở Úy tìm từ ngữ rất tốt, "Tôi vừa ý

con rắn mẹ đó, không phải vừa ý giống rắn đó."

Lái buôn cảm thấy Ngô Sở Úy nói chuyện không đâu vào đâu, căn bản

không đặt trong lòng, chỉ lo ăn uống, nói đến cuối vẫn khước từ như thế,
khỏi cần cân nhắc, chuyện này không có hy vọng!

Ngô Sở Úy lấy ra hai xấp tiền đặt lên bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.