NGHỊCH TẬP - Trang 511

Cương Tử bảo trì trầm mặc.

"Việc thành hay chưa hả? Nói mau!"

Cương Tử mở miệng, "Thành rồi."

"Mau mang qua đây cho tôi, tôi phải tận mắt nhìn thấy thi thể của nó,

trong lòng mới yên ổn."

Cúp máy, Nhạc Duyệt tỉ mỉ nghiền ngẫm, luôn cảm thấy chỗ nào

không đúng, nhưng lại nghĩ không ra.

Bốn mươi phút sau, tiếng gõ cửa vang lên, Nhạc Duyệt cẩn thận hỏi:

"Ai đó?"

"Đòi tiền." Cương Tử nói.

Nhạc Duyệt cầm tiền trong tay, cẩn thận di chuyển đến cửa.

"Có đem rắn đến không?"

Giọng Cương Tử ổn định, "Đem tới rồi."

Nhạc Duyệt mở hé cửa, nhìn xuống đất, không thấy cái hộp nào. Nhìn

lên trên, trong tay cũng trống rỗng. Cuối cùng ngẩng đầu, lập tức cứng đờ
tại chỗ.

Cương Tử cười cười, lời nói ra vẫn ôn hòa khách sáo.

"Chị Duyệt, để chị phí công rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.