NGHỊCH TẬP - Trang 576

Cổ Ngô Sở Úy đã sắp kéo dài đến dưới gầm bàn.

Khương Tiểu Soái bừng bừng lửa giận, mấy hôm nay hắn cũng nghẹn

muốn chết luôn, cả ngày ở phòng khám như một đứa con nít, đợi Trì Sính
tìm đến báo thù. Kết quả lo lắng sợ hãi, khổ sở suốt bảy ngày, rốt cuộc lại
chẳng có chuyện gì, hại mình còn bị dọa phát bệnh.

Trầm mặc hồi lâu, Ngô Sở Úy cuối cùng cũng nghẹn ra được một câu.

"Không phải tôi không có mặt mũi gặp anh sao!"

Khương Tiểu Soái đấm mạnh vào lòng bàn tay, "Cái gì không có mặt

mũi gặp tôi hả? Cậu và anh ta bên nhau là chuyện tốt mà! Tôi vui mừng
còn không kịp nữa! Với trình độ thân mật của hai sư đồ chúng ta, thấy anh
ta giúp cậu đi tiểu thì có là gì? Cho dù hai người bắn pháo trước mặt tôi, tôi
cũng sẽ không đỏ mặt!" Nói xong câu này liền đỏ mặt.

Ngô Sở Úy chống trán, vẻ mặt xoắn xuýt đau khổ.

"Mấu chốt là, hai chúng tôi không ở bên nhau."

Sắc mặt Khương Tiểu Soái biến đổi, đôi mắt đỏ bừng trừng Ngô Sở

Úy: "Không phải? Tôi nói... cậu đùa với tôi đó hả? Mới tốt vài ngày đã chia
tay rồi sao? Vậy không phải tôi đã nhìn uổng rồi sao? Chuốc lo lắng cả
tuần, cuối cùng chẳng được tích sự gì?"

Nếu Trì Sính đến tìm tôi báo thù, mẹ nó tôi oan uổng cỡ nào hả!

Đương nhiên, câu này Khương Tiểu Soái không nói ra, sợ phá hoại

hình tượng sư phụ anh minh vĩ ngạn của mình.

Ngô Sở Úy nói một câu càng chí mạng: "Hai chúng tôi chưa từng bên

nhau."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.