NGHỊCH TẬP - Trang 59

Ngô Kỳ Khung không dám tin, cũng không dám tiếp, đây là lần đầu

tiên Nhạc Duyệt chủ động gọi điện cho y từ khi chia tay đến giờ.

"Sao không nghe máy?" Khương Tiểu Soái hỏi.

Ánh mắt Ngô Kỳ Khung hốt hoảng: "Nhạc Duyệt gọi đến."

"Có còn là đàn ông không hả? Là đàn ông thì nghe máy cho tôi! Nên

nói gì thì nói đó!"

Ngô Kỳ Khung ấn nút nghe, bên kia truyền đến giọng nói trong trẻo

của Nhạc Duyệt.

"Vết thương khỏi hẳn chưa? Khỏi rồi thì gặp mặt đi."

Thì ra không chỉ Ngô Kỳ Khung có chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế,

vị đó cũng có chút không bình thường rồi.

Ngô Kỳ Khung nhìn Khương Tiểu Soái, trưng cầu ý kiến của hắn.

Khương Tiểu Soái trực tiếp bỏ lại một câu: "Tự xem rồi làm đi!"

Ngô Kỳ Khung lại chạy lên chiến trường lần nữa.

Lần này Nhạc Duyệt không cố ý chọn địa điểm, cũng miễn chuyện

kiểm tra hoàn cảnh xung quanh, cô cảm thấy nhân loại đã không thể ngăn
cản được Ngô Kỳ Khung nữa. Bất luận cô chọn lúc nào, tại địa điểm nào,
Ngô Kỳ Khung đều có thể biến ra một cục gạch cho cô xem.

Nhạc Duyệt ẩn ẩn có chút hưng phấn, từ sớm đã đứng đợi, không

ngừng nhìn đông ngó tây.

Ngô Kỳ Khung ngược lại rất thong dong, chậm rãi đến nơi.

"Chuyện gì?" Ngô Kỳ Khung hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.