NGHỊCH TẬP - Trang 610

đảm cũng là chuyện của anh ta, anh không thể lấy thiếu tiết tháo của người
khác làm tiêu chuẩn, bóp méo tự tôn tự ái của tôi theo khuôn khổ..."

Từ những lời cảnh cáo hoàn toàn không hiểu nổi này, Trì Sính nhìn ra

được một chuyện, Khương Tiểu Soái không chỉ nhiều chuyện, hơn nữa còn
là kẻ cuồng ảo tưởng.

Không muốn phá hoại không khí tốt đẹp, Trì Sính lại kéo chủ đề về,

tay nắm lấy hai gò thịt trên mông Ngô Sở Úy, cố ý hỏi: "Sao lại đồng ý để
tôi thao rồi?"

Ngô Sở Úy cúi đầu gảy ngón tay, giọng nói trầm nén.

"Tôi không nói."

Trì Sính bị dáng vẻ của Ngô Sở Úy chọc cho ngứa ngáy, xoa nắn

mông y, lại hỏi: "Vậy cậu nói cái gì rồi?"

"Tôi chỉ nói anh là của tôi, cái khác không nói gì hết."

Trì Sính hỏi sát: "Vậy cậu là của tôi sao?"

Ngô Sở Úy cảm thấy nói với đàn ông những lời này đặc biệt kỳ cục,

nhưng lại không thể tránh né khí thế bức người của Trì Sính, chỉ đành
không kiên nhẫn đáp một câu: "Anh nói vậy không phải phí lời sao?"

Tiếng cười phát ra từ ngực Trì Sính mang theo bá khí nuốt chửng mọi

thứ, tay nhích dần vào bên trong hai mông, ánh mắt sắc bén nhìn kỹ mặt
Ngô Sở Úy.

"Là người của tôi thì cũng phải có bằng chứng, xã hội hiện nay, không

có bằng chứng làm sao được? Trong tay cậu không giữ tấm chứng nhận Trì
Sính là của tôi, tương lai tôi chạy rồi, cậu đi đâu mà tìm?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.