NGHỊCH TẬP - Trang 636

có thể khiến người ta thả lỏng tinh thần."

Cụ thể có tác dụng hay không Trì Sính không biết, nhưng hắn thật sự

nguyện ý thử loại kẹo này vì Ngô Sở Úy. Một người đàn ông uy vũ lạnh
lùng, ít nói ít cười, đứng trước một quầy hàng, vì người yêu mà kiên nhẫn
chọn một loại kẹo, đã đủ để nói rõ vị trí của người này trong lòng hắn.

Trì Sính nhìn chăm chú vào đôi môi mỏng hơi mấp máy của Ngô Sở

Úy, nhìn một lúc liền cảm thấy ngứa ngáy không chịu nổi, đầu lưỡi dày
nặng thò vào cùng hưởng chung viên kẹo với y. Nước bọt ngọt ngào lẫn lộn
mùi vị của hai người, dần dung làm một, ấm ủ hương nồng.

Trì Sính hôn một hồi cố ý tách môi Ngô Sở Úy ra, nhìn phản ứng của

y.

Vì mắt bị che, Ngô Sở Úy không thấy gì, cho rằng Trì Sính vẫn còn

đang hôn, nên vẫn cứ hé miệng đợi, sau đó nghe tiếng cười nhẹ bên tai, biết
bị đùa, liền đưa tay ra sau gáy Trì Sính, hung tợn ấn xuống.

Hai thân thể nóng hổi vào lúc này đều bị dẫn cháy.

Quấn chặt lấy nhau, hô hấp hỗn loạn, gặm cắn, ma sát, ve vuốt trên

người đối phương... vì bị lãnh đạm quá lâu, mỗi bộ vị đều như muốn phát
cuồng, hận không thể đâm móng tay vào da thịt, ghim răng vào da thịt. Ra
giường bị quấn rối tung lên, quần áo vướng tay vướng chân đều bị ném
xuống đất.

Ngô Sở Úy không một tấc vải, thân thể khe khẽ run rẩy trong không

khí. Vì không nhìn thấy, cho nên giác quan tương đối mẫn cảm. Cho dù Trì
Sính không có động tác tiếp theo, Ngô Sở Úy vẫn có thể cảm giác được ánh
mắt của hắn đang di chuyển trên người mình, căng thẳng lại kích thích, xấu
hổ lại khát vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.