NGHỊCH TẬP - Trang 667

Sáng hôm sau đi làm, Ngô Sở Úy không chút tinh thần nói với Trì

Sính: "Mẹ tôi bị sốt, mấy hôm nay vẫn luôn tiêm thuốc uống thuốc cũng
không thấy khỏi. Tôi không yên tâm, muốn về ngủ với bà một tối."

Trì Sính đặc biệt đáp ứng rất sảng khoái.

Sau đó, Ngô Sở Úy lại đến phòng khám nằm vùng.

Trong thời gian Ngô Sở Úy dưỡng thương, cuộc sống của Khương

Tiểu Soái cũng không tốt đến đâu, vì trốn tránh sự báo thù của Trì Sính,
không tiếc cúi đầu nhờ vả oan gia. Cả ngày đến tối lang thang trong lạc
viên rắn cưng của Quách Thành Vũ, rồi nơi ở riêng. Xoa bóp, câu cá, nghe
nhạc, sống hệt như tiểu tam được người ta bao dưỡng.

Chỉ có đến đêm khuya, Khương Tiểu Soái mới dám ra ngoài, trở về

phòng khám ngồi một chút, nhìn căn nhà nhỏ bình thản ấm áp của hắn, nhớ
đến những láng giềng quen thuộc, lau nước mắt chua xót, sau đó lại trở về.

Tối nay, Khương Tiểu Soái lại ngủ không được, bọc mình kín mít, chỉ

lộ ra hai con mắt, lén chuồn ra ngoài.

Ngô Sở Úy mơ mơ hồ hồ sắp ngủ đến nơi, đột nhiên nghe tiếng mở

khóa, liền giật mình tỉnh lại.

Cuối cùng cũng trông được anh đến!

Lỗ tai dựng thẳng lên, khẩn trương nghe ngóng động tĩnh bên ngoài,

tiếng bước chân nhẹ nhàng, Khương Tiểu Soái đã vào trong phòng khám,
rất nhanh sẽ vào phòng ngủ đúng không? Ngô Sở Úy nghĩ thế. Kết quả đợi
một hồi, tiếng bước chân lại dừng lại.

Ngô Sở Úy kiềm chế không được, len lén xuống giường, rón ra rón

rén ra ngoài cửa. Tì lên khung cửa liếc nhìn ra ngoài, trên chiếc ghế mà
Khương Tiểu Soái thường ngồi có một người đang ngồi, vì đèn trong phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.