NGHỊCH TẬP - Trang 686

"Này, Đại Úy, cậu có cảm thấy chuyện của ba người họ hình như

không bình thường không?"

Ngô Sở Úy cũng nghiêm túc lại, hỏi: "Chỗ nào không bình thường?"

"Cậu nghĩ xem, hai người họ vì chuyện của Uông Thạc mà nảy sinh

mâu thuẫn, tính đến nay đã bảy năm rồi đúng không? Nhưng cậu có từng
nghe họ nói, trong bảy năm nay có người nào trong số họ từng đi tìm Uông
Thạc không? Không có đúng không?! Nếu Trì Sính không tìm Uông Thạc,
là vì căm hận hành động của anh ta, vậy tại sao Quách Thành Vũ cũng
không tìm?"

Khương Tiểu Soái nói thế, Ngô Sở Úy cũng cảm thấy nghĩ không

thấu.

"Đúng vậy, nếu Quách Thành Vũ muốn báo thù Trì Sính, cách tốt nhất

chính là tiếp tục ở bên Uông Thạc."

Khương Tiểu Soái gõ mạnh lên bàn: "Cho nên nói, vấn đề ở ngay chỗ

này! Bình thường mà nói, quan hệ của Quách Thành Vũ và Trì Sính tốt như
thế, anh ta cướp đàn ông của Trì Sính, thì phải nên hổ thẹn chứ! Chứ không
phải ba lần bốn lượt mưu tính Trì Sính. Nếu nói anh ta thật sự là loại người
không nghĩa khí như thế, tỏ rõ muốn gây xích mích với Trì Sính, vậy tại
sao anh ta không trực tiếp ở bên Uông Thạc luôn đi?"

Ngô Sở Úy nhíu mày, hai mắt híp lại.

"Quách Thành Vũ thật sự rất mâu thuẫn! Nếu nói anh ta nhẫn tâm, thì

lúc Trì Sính cướp rắn, anh ta quả thật đã giúp đỡ. Nếu nói anh ta thiện tâm,
vậy đàn rắn đó lại là do anh ta cố ý giở trò để bị mang đi. Cậu nói thử xem,
người này tới tới lui lui như vậy là muốn giở trò gì đây?..."

Nói một hồi, mắt Ngô Sở Úy đột nhiên lóe sáng, túm chặt tay Khương

Tiểu Soái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.