NGHỊCH TẬP - Trang 690

Ngô Sở Úy giật thót.

"Cậu nghĩ xem hôm đó lúc cướp rắn, hai người họ đấu với nhau, bất

kể là thể lực hay kỹ năng, Quách Thành Vũ đều hơi kém hơn một bậc,
nhưng hai người họ lại đánh ngang tay. Lúc đó cậu đang chuyển rắn, có vài
chi tiết cậu không chú ý thấy, Trì Sính đã chiếm được tiên cơ, nhưng lại giữ
nắm đấm ở ngay trước mặt Quách Thành Vũ, mà không thật sự xuống tay."

Huyệt thái dương của Ngô Sở Úy giật liên hồi: "Rốt cuộc anh muốn

nói gì?"

Khương Tiểu Soái dẫm chân, đứng giữa phòng, nói đầy êm dịu.

"Thật ra, Trì Sính cũng thích Quách Thành Vũ."

Quả bom này nổ thẳng vào đầu Ngô Sở Úy.

Khương Tiểu Soái nói đầy căn cứ: "Vừa rồi tôi nói rồi, Quách Thành

Vũ chính là lấy một sợi dây thừng buộc Trì Sính, trong lòng Trì Sính biết
rõ, nhưng lại vờ buông để bắt. Nhiều năm như thế, anh ta lấy cớ là báo thù
Quách Thành Vũ, nhưng toàn tổn thương người không liên quan, hai người
họ thì hoàn hảo không bị gì."

Ngô Sở Úy phản bác một câu cuối cùng, "Nếu đã thế, vậy tại sao

không bên nhau đi? Nhất định phải dùng cách này?"

Khương Tiểu Soái nhún vai: "Không cách nào bên nhau đó! Giữa hai

người họ còn chen một Uông Thạc mà! Họ là người thế nào chứ? Đàn ông
chân chính cứng cỏi sắt đá, có thể công khai làm chuyện này sao? Cách duy
nhất chính là lấy Uông Thạc làm sợi dây gắn bó, ngoài sáng thì đấu, trong
tối thì quấn."

Ngô Sở Úy bị nói đến hoàn toàn không còn từ ngữ nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.