NGHỊCH TẬP - Trang 829

"Bác đừng lo lắng cho cháu nữa." Khương Tiểu Soái vừa đẩy bác

Triệu vào phòng tiêm, vừa dài giọng nói: "Nên đến cuối cùng sẽ đến thôi..."

Bác Triệu vừa đi, phòng khám liền an tĩnh rất nhiều, Khương Tiểu

Soái đột nhiên nhớ tới Ngô Sở Úy. Hình như từ sau khi về nhà ăn tết, thì
không gặp tên ngu ngốc đó nữa, điện thoại cũng rất ít gọi, không biết bận
rộn vụ gì.

Dùng điện thoại bàn ở phòng khám gọi qua, bên kia tiếp máy lại là

giọng nói đầy tính nghề nghiệp.

"Xin chào."

Khương Tiểu Soái bật cười: "Làm gì đó?"

Ngô Sở Úy thở ra: "Thì ra là anh à! Thời gian này tôi điều phối nhà

xưởng, bận điên rồi". Uống ừng ực mấy ngụm nước, "Doanh nghiệp thực
thể thật không dễ làm, đợi mai sau tôi có tiền rồi, tôi cũng đi mua nhà."

"Cậu còn chưa đủ tiền sao?" Khương Tiểu Soái cười trêu chọc, "Rút

chút tiền từ kim khố của cậu ra, mua nhà chắc không tính là gì đi?"

"Tiền trong đó không thể đụng đến, tôi còn phải dùng!"

"Dùng làm gì nữa?" Khương Tiểu Soái cười híp mắt.

Ngô Sở Úy vẫn là câu đó, "Giữ để lấy vợ đó!"

Khương Tiểu Soái còn chưa kịp xem thường Ngô Sở Úy vài câu, một

bóng người xuất hiện ở cửa, liếc thấy gương mặt vừa xa lạ vừa quen thuộc
đó, Khương Tiểu Soái kinh ngạc, tức giận, nôn nóng, bất an... rất nhiều cảm
xúc trào lên, khiến hắn triệt để nghẹn họng không phát ra tiếng.

"Tiểu Soái, sao anh không nói chuyện nữa?" Ngô Sở Úy ở bên kia hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.