NGHỊCH TẬP - Trang 834

"Bây giờ muốn đi rồi?" Quách Thành Vũ cười dữ tợn, "Tao thì không

muốn bỏ qua cho mày."

"Đợi xe cấp cứu đến thì tao cũng chết rồi!" Mặt Mạnh Thao tím đi.

"Không nhanh như thế." Quách Thành Vũ nói xong dồn sức vào tay,

lập tức máu chảy như suối, trên mặt thì vẫn là nụ cười nhẹ nhàng, "Yên tâm
đi, tao sẽ khống chế tốc độ cho mày."

Khi Khương Tiểu Soái tìm được băng cầm máu, bị cảnh trước mắt hù

dọa, sắc mặt Mạnh Thao tái nhợt, môi liên tục co giật, áo cũng sắp bị máu
nhiễm đỏ. Lúc này, tay Quách Thành Vũ vẫn đang bóp ngay chỗ chết
người, ra sức nặn máu ra ngoài.

"Anh mau buông anh ta ra!" Khương Tiểu Soái nôn nóng kéo tay

Quách Thành Vũ, "Như vậy sẽ chết người."

Quách Thành Vũ vung tay kéo Khương Tiểu Soái vào lòng, ôm thật

chặt, thong dong thản nhiên nói với hắn: "Tôi muốn gã chết lúc nào, gã sẽ
chết lúc đó."

Khương Tiểu Soái sợ hãi nhìn gương mặt Mạnh Thao mất đi sắc máu

trước mặt mình, máu chảy đầy đất, gần như đã đạt đến một nửa lượng máu
trong người. Theo tốc độ này, không chết mới lạ, thế là lại liều mạng giãy
vài cái.

"Gã không chết được." Quách Thành Vũ lại nói một câu.

Vào giờ phút này, là bác sĩ, Khương Tiểu Soái lại trở nên bình tĩnh bởi

ánh mắt kiên định của Quách Thành Vũ.

Kết quả, chuyện chính là rất trùng hợp, bình thường xe cấp cứu trong

mười phút chẳng bao giờ tới nơi, hôm nay chưa được năm phút đã đến.
Khương Tiểu Soái nghe tiếng còi của xe cấp cứu, đột nhiên không biết lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.