NGHỊCH TẬP - Trang 927

Ngô Sở Úy chỉ cười không nói.

Xe hơi chạy vào một con hẻm nhỏ, thật đúng như Lâm Ngạn Duệ đã

hình dung, điều kiện nhà hắn quả thật không tốt lắm. Hơn nữa trong vườn
rất lộn xộn, chỗ nào cũng đặt đồ đạc bừa bãi chưa kịp thu dọn. Trước cửa
còn để một chiếc xe đồ ăn, phía trên đặt bếp lò nhỏ và nồi chén muôi bồn,
nhìn là biết đồ bà Lâm dùng để bán.

Ngô Sở Úy lập tức nhớ đến những ngày tháng mình làm người bán

hàng rong.

Nghe ngoài cửa có tiếng động, bà Lâm mặc áo khoác dính đầy dầu mỡ

bước ra, vừa thấy Ngô Sở Úy liền sửng sốt, cảm thấy khá quen mắt, nhưng
lại không nhớ ra đã từng gặp ở đâu.

"Chào cô." Ngô Sở Úy mở miệng trước.

Bà Lâm bỏ xuống ánh mắt thăm dò, cười nói với Ngô Sở Úy: "Chào

cậu chào cậu, mau vào nhà ngồi."

Lúc ăn cơm, bà Lâm vẫn luôn nhìn Ngô Sở Úy chằm chằm, sau đó bị

Lâm Ngạn Duệ phát hiện, lập tức hỏi mẹ mình ngay: "Mẹ cứ luôn nhìn
người ta làm gì?"

Bà Lâm nói: "Mẹ cảm thấy đã từng gặp qua cậu ta rồi."

"Mẹ gặp anh ta ở đâu được? Công ty người ta ở CBD, mẹ chỉ bán đồ

ăn sáng ở khu thành tây, căn bản không đụng nhau được."

Nhưng Ngô Sở Úy lại mở miệng nói: "Đúng, cháu vẫn còn nhớ cô."

Lâm Ngạn Duệ kinh ngạc.

Ngô Sở Úy thản nhiên nhắc nhở bà Lâm: "Cô còn nhớ chứ? Lúc trước

cháu cùng cô bày sạp bán đồ ăn sáng, vì cháu đến sớm, chiếm vị trí của cô,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.