chìm sâu vào trong lòng nó. Ví dụ như chúng ta có thể quan sát ảnh hưởng
của vương triều Achaemenian, sau khi che phủ và đè bẹp triết lý Judah, lên
quan niệm của người Do Thái về Thượng Đế của Israel. Khái niệm mới về
Yahweh bắt đầu xuất hiện vào khoảng 166-164 trước CN, trùng với thời
điểm sáng tác phần khải huyền của kinh Daniel.
“Ta đã chứng kiến những ngai vàng bị lật đổ, và Thần quá
khứ bỗng xuất hiện, trong bộ trang phục trắng như tuyết, và tóc
trên đầu thần mịn như len tươi; chiếc ngai của ngài như ngọn lửa
thiêng bừng cháy và bánh xe của ngài tỏa ánh hào quang. Một
dòng lửa đỏ tràn lên phía trước ngài; hàng trăm nghìn người theo
sau ngài, và hàng triệu triệu người chào đón ngài; lời phán quyết
đã được ban ra và mọi sách vở đều được lật mở”.
Như vậy là một số vị thần địa phương trước đây đã khoác lên mình
dấu hiệu của vị hoàng đế trần tục mới đăng cơ, sau đó cạnh tranh với một
vị thần khác để dành quyền lực độc tôn, cho tới khi một trong số các ứng
cử viên thủ tiêu mọi đối thủ cạnh tranh với mình và xác lập danh hiệu để
các tín đồ thờ phượng như một chân Thượng Đế duy nhất. Tuy nhiên, có
một điểm then chốt mà “cuộc chiến giữa các thần” không giống như cuộc
cạnh tranh đồng dạng giữa “các vương tôn trần thế”.
Trong sự tiến hóa về khí chất của một chính quyền trung ương, vị
hoàng đế của chính quyền này, mà chúng ta thấy cai trị độc tôn trên ngai
vàng ở cuối câu chuyện, thường là hậu duệ trực hệ của Padishah, hay chúa
tể của các vương tôn, người đã mở đầu câu chuyện. Khi Augustus, người
mãn nguyện với việc thiết lập quyền lực ở Cappadocia hoặc Palestine bằng
cách duy trì một sự giám sát chung đối với các vương tôn hoặc thượng
công (tương tự như các nhà cầm quyền của các chính quyền địa phương Ấn
Độ dưới Đế chế đô hộ thuộc Anh), được kế tục trực hệ bởi Hadrian, người
đã gộp tất cả các “công quốc” cũ này thành các vùng lãnh thổ dưới quyền
cai trị trực tiếp của mình, chúng ta hoàn toàn không nhận thấy một sự gián
đoạn nào về quyền lực thống trị. Nhưng trong quá trình thay đổi tín ngưỡng
tương ứng, tính liên tục lại là một ngoại lệ khó có thể được minh họa bằng