NGHIỆN NGỌT (NGỌT ẨN) - Trang 142

Anh lại đang cười, sau lưng đang viết hai chữ to "Ôn nhu"

Nhan Tiêu không cam lòng, uống một hớp sữa đậu nành: "Em cũng

cảm thấy anh rất đẹp trai."

Hoắc Trạch Tích chuyển ánh mắt nhìn qua Nhan Tiêu, không ngờ cô

sẽ nói những lời này, cũng không biết nên nói tiếp cái gì.

Nhan Tiêu nhìn anh không phản ứng, "Tại sao bé ấy nói anh đẹp trai

thì anh lại cười, còn em nói anh đẹp trai thì anh lại không có biểu cảm gì?"

Hoắc Trạch Tích không thể hiểu được: "Anh nên có biểu tình gì?"

Nhan Tiêu mặt dày: "Cười với em a!"

"..."

Hoắc Trạch Tích không để ý tới cô, đem một mâm bánh sầu riêng*

đẩy về phía cô: "Khi ăn đừng nói chuyện."

* là một loại bánh dùng sầu riêng làm nhân, nặn hình tam giác rồi

nướng lên, giống bánh kếp sầu riêng bên mình.

Nhan Tiêu liếc thấy Hoắc Trạch Tích bày ra vẻ nghiêm chỉnh, bỉu môi

một cái nhưng không nhịn cười được.

Dựa theo kế hoạch, cơm nước xong đưa Nhan Tiêu về nhà, trước khi

xuống xe hai người ngồi yên tĩnh một lúc, Nhan Tiêu không mở cửa xe, đã
tới nhà của cô.

Hoắc Trạch Tích một tay cầm vô lăng, không thúc giục.

"Hoắc Trạch Tích..." giọng nói Nhan Tiêu có chút trầm: "Em cảm thấy

em vẫn còn thích anh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.