NGHIỆN NGỌT (NGỌT ẨN) - Trang 17

Nhiếp Sơ Sơ nói chuyện không có khí tiết, Nhan Tiêu đã cảm thấy

quen, không muốn nghe bạn lải nhải nửa: " Tớ không nói chuyện với cậu
nữa, cúp đây" Nói xong không đợi Nhiếp Sơ Sơ mở miệng, cô liền tàn nhẫn
cúp điện thoại.

Nhìn màn ảnh máy vit tính ngây ngẩn một hồi, cô lại tìm ra bộ phim

đã download từ trước, mở " One Day" ra bắt đầu xem.

Cô còn một sở thích không thể lý giải nữa, đó là lúc nhàm chán thích

lăn qua lộn lại xem phim điện ảnh. Sau khi xem nửa đoạn, nữ chính Emma
nói với người nam chính mình sắp kết hôn: "Tôi rất yêu anh, vô cùng yêu
anh, chỉ là tôi không bao giờ thích anh"

Bên ngoài đèn đóm dần tắt hết, đã gần mười hai giờ.

Cô tắt video đang xem, mở lên trang chủ của Zain, hôm nay kênh

radio đã đổi mới, Nhan Tiêu nhét tai nghe vào, đi đôi với bối cảnh mơ hồ,
âm thanh trầm thấp truyền ra từ tai nghe. Nhan Tiêu tắt đèn ở trên giường,
chui vào trong chăn. Phòng bắt đầu dần dần ấm lên, âm thanh đầu bên kia
chậm rãi nói, cảm xúc ấm áp an tĩnh ùa vào

Mỗi một câu cùng một từ ngữ, mỗi một tiếng cười khẽ cũng tạm dừng,

ngay cả từ ngữ người ta thích dừng lâu nhất, cô toàn bộ đều biết hết. Vĩnh
viễn hoàn mỹ, gần trong gang tấc lại xa không với tới. Bảy phút nói
chuyện, dùng một câu ngủ ngon làm hồi kết.

Cho đếnkhi bên tai yên tĩnh rất lâu, Nhan Tiêu mới gỡ tai nghe xuống.

Trong lúc lơđãng, cô đột nhiên nhớ tới ban ngày ở bệnh viện, nhớ lại một
câu "đừng khẩntrương". Trong đầu đột nhiên lóe lên một suy nghĩ, ở trong
bóng tối, Nhan Tiêuphút chốc mở mắt ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.