Đi theo phía sau anh lên sân khấu, Nhan Tiêu nhìn về phía người chủ
trì.
“Hôm nay là ngày quan trọng như vậy, tôi cảm thấy nên có chút phúc
lợi hay khồn!” Người chủ trì còn liên tục nhiệt tình nói.
Nhan Tiêu nhìn về phía người chủ trì, ánh mắt rối rắm.
Lời nói ra lúc sau, ý khán giả dưới sân khấu không thể chống đỡ nổi,
người chủ trì giống như không phát hiện ra ánh mắt Nhan Tiêu nhìn anh ta,
vẫn tiếp tục: “Không bằng như vậy, liền ôm kiểu công chúa, mọi người cảm
thấy được không?”
Thấy phản ứng của người dưới sân khấu, làm cho tình hình là không
ôm không được, Nhan Tiêu không biết nên phản ứng như thế nào, cầm
microphone muốn giảng hòa, lời nói còn chưa nói, cô sợ tới mức thiếu chút
nữa thét chói tai ——
Thân thể không trọng lực ở trên không, bỗng nhiên cô bị bế lên……