NGHIỆN NGỌT (NGỌT ẨN) - Trang 33

Nghe được lời nói của anh, Nhan Tiêu trừng mắt: “Tôi đã hai mươi

tuổi rồi!”

“Cái này cùng tuổi không có liên quan.”

“Thế có liên quan với cái gì?” Nhan Tiêu chớp chớp mắt.

Hoắc Trạch Tích híp mắt, suy nghĩ nói: “Dựa vào cảm giác.”

Nhan Tiêu bị gợi lên lòng hiếu kỳ: “Cảm thấy tôi như thế nào?”

“Cảm thấy giống em gái.” Anh không một chút do dự.

Nhan Tiêu gượng cười, cho thịt bò vào trong nồi lẩu để che dấu, cố

gắng bỏ qua sự thất vọng ở trong lòng.

Lúc ăn lẩu, Nhan Tiêu phát hiện anh ăn không nhiều lắm, nói chung

anh cũng không ăn lẩu, chỉ là đi cùng cô thôi.

Anh ôn nhu dễ gần, hoàn mỹ đến không có một thói xấu, nhưng Nhan

Tiêu biết, anh đối với mọi người đều như vậy, lễ phép lại xa cách.

Tạm thời không nói chuyện, Nhan Tiêu nhớ tới chuyện khi còn nhỏ,

bắt đầu tìm đề tài: “Khi còn nhỏ tôi thường xuyên xuống lầu tìm anh chơi,
mỗi lần đều là mẹ của anh mở cửa, anh không phải làm bài tập chính thì
chính là làm lại các bài khác.”

Hoắc Trạch Tích hơi nhướng mày: “Nghe cô nói như vậy, cảm

thấy…… Trước kia tôi rất nhàm chán?”

Nhan Tiêu gắp đồ ăn ở trong nồi, một bên lắc đầu: “Không có, khi đó

tôi cảm thấy anh Hoắc rất lợi hại!”

Anh nhịn không được cau mày, lại còn xưng hô thêm chữ “Anh”, sao

anh có cảm giác không rõ rất khó chịu. Anh chần chờ mở miệng: “Cô biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.