NGHIÊNG MỘT SUỐI ĐÀN - Trang 107

Vân Trúc mới là 1 đôi. Xin chúc anh và Vân Trúc hạnh phúc.

Thanh Nguyên Minh Hiến đau khổ vò nát tờ thư:
− Tại sao em lại cư xử hồ đồ vậy hả Thanh Nguyên?

Mắt Vân Trúc nhòa lệ. Đúng, đêm qua cô đã hạnh phúc, cô đã chợt tỉnh và
hiểu mình đang được yêu, cô đã không từ chối hạnh phúc có được, nhưng
thái độ của anh Minh Hiến lúc này làm cho cô đau khổ kỳ lạ. Vân Trúc
chạy miết lên sân thượng, cô quỵ xuống trên mặt đất mà khóc. Tiếng khóc
của cô khiến trái tim Minh Hiến bàng hoàng. Anh phải làm gì đây? Để mặc
cô thì tồi tệ quá, giống như 1 tên sở khanh, mà chạy theo cô ... nói lời nào
đây.

Anh bước từng bước chậm chạp lên từng bậc thang và quỳ sau lưng cô:
− Thực sự .... anh say ... anh xin lỗi em.
Vân Trúc gạt nước mắt:
− Anh không cần xin lỗi em, bởi vì anh đâu phải là người đầu tiên trong đời
em. Nhưng đối với em, đêm qua là đêm hạnh phúc nhất đời em, em đã
được cận kề bên người mình yêu. 1 hạnh phúc dù em có bỏ ra rất nhiều tiền
cũng không mua được. Anh đừng băn khoăn gì về em cả.
Cô ôm đầu anh để tựa ngực mình:
− Em đã yêu anh và từng khao khát được ở cạnh anh, tình yêu đơn phương
kéo dài mãi theo năm tháng, em cứ tưởng cả đời không bao giờ được trong
vòng tay anh. Hiến ơi, sau đêm nay em biết em sẽ đau khổ hơn nữa, vì c o
thể chẳng bao giờ anh còn thèm nhìn mặt em.
Minh Hiến run tay lau nước mắt cho cô:
− Tội tình gì em phải nuôi nấng 1 tình yêu như vậy hả Trúc, bên em có biết
bao nhiêu người, họ sẵn sàng quỳ lụy dưới chân em, còn anh 1 kẻ chỉ biết
làm trái tim em tan nát.
− Tình yêu, anh hiểu chứ, làm sao bảo mình phải yêu người này và ghét
người kia, em yêu anh như Thanh Nguyên đã yêu anh.
Cô nâng mặt anh hôn lên khắp mặt, tôn sùng như vị thánh. Tình yêu của cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.