NGHIÊNG MỘT SUỐI ĐÀN - Trang 119

gọi Minh Hiến, chị .... bưng miệng im bặt vì ... Vân Trúc đang bước ra từ
phòng khám, chiếc áo bầu và cái bụng to lùm lùm. Vân Trúc đang cười với
Minh Hiến, anh chậm mồ hôi trên trán cô, Ngọc Lan nghe tiếng Minh Hiến:
− Sao hả em?
− Bác sĩ nói thai đã sang tháng thứ 6, khỏe, bình thường.
Cả 2 khoác vai nhau đi qua. Ngọc Lan nép sâu vào gốc cột, mồ hôi chị
tươm ra. Những điều chị cảnh báo Thanh Nguyên đã xảy ra, nó đã biết hay
chưa?
Quên mục đích mình đến bệnh viện. Ngọc Lan quay ngược ra, chị lái xe
nhanh đi tìm Thanh Nguyên. Cô đang chuẩn bị đi lấy tin, nhìn thấy mẹ,
Thanh Nguyên lo lắng:
− Có chuyện gì sao mẹ không gọi điện thoại cho con?
− Con ra đây?
Chị nắm tay Thanh Nguyên lôi tuột ra đường, Thanh Nguyên nhăn nhó:
− Mẹ!
− Con hãy nói thật, con và Minh Hiến sống như thế nào?
− Thì ... cũng vậy, anh ấy vẫn lo lắng yêu thương con.
− Nói dối, mẹ vừa gặp nó với Vân Trúc ở bệnh viện Phụ sản Quốc Tế, Vân
Trúc mang bầu 6 tháng, 6 tháng rồi, con có biết hay không?
− Mình lên xe đi mẹ, con sẽ nói cho mẹ rõ mọi chuyện.
Ngọc Lan hậm hực lên xe lái đi, Thanh Nguyên ngả người vào thành ghế
thở dài:
− Con và anh Hiến ly hôn được mấy tháng rồi.
− Ly hôn?
Ngọc Lan sửng sốt:
− Đến bây giờ con chịu nói ra sao Thanh Nguyên?
− Thật ra do chính con chủ động đẩy Vân Trúc và Minh Hiến với nhau, con
không ân hận vì chuyện mình làm đâu mẹ.
Ngọc Lan dừng xe vào lề, chị xót xa nhìn con gái:
− tại sao con làm vậy hả Thanh Nguyên, con mang hạnh phúc của mình
hiến cho người khác?
− Con không thể buộc anh Hiến suốt đời vào con, có thể 1 ngày nào đó ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.