NGHIÊNG MỘT SUỐI ĐÀN - Trang 58

− Alô, Minh Hiến đây.
Thanh Nguyên mừng quýnh:
− Anh Hiến, Thanh Nguyên đây.
Minh Hiến kêu lên:
− Thanh Nguyên, em đang ở đâu vậy?
− Em đang ở ... anh chờ 1 tý nhé, em xem nơi này là đâu. À ... anh biết
hương lộ 1 chứ ... anh đi tới tiệm thuốc tây An Nhơn em đợi, nếu như anh
tìm không ra, gọi lại số điện thoại em đang gọi cho anh đó, em sẽ chờ anh
đến khi nào anh đến mới thôi.
− Em khỏe chứ Thanh Nguyên?
− Em nhớ anh lắm, lúc nãy em trèo tường đi ra gọi điện thoại cho anh
miểng chai cắt tay em chảy máu đau lắm.
− Chết, sao em liều lĩnh vậy Thanh Nguyên?
− Anh mau đến đi, em đợi anh.
− Ừ, anh sẽ đến, em phải chờ anh.
Minh Hiến tắt máy điện thoại lao ra đường, mặc cho Vân Trúc gọi ơi ới.
− Anh đi 1 lát sẽ về ngay.
Niềm vui như chấp cánh bay cao. Anh sẽ gặp Thanh Nguyên, anh sẽ ôm cô
thật chặt vào mình, vùi mặt anh vào tóc cô. Anh run lên bởi những cảm xúc
dâng trào.
o O o − Anh Hiến!
Thanh Nguyên lao ra ôm choàng Minh Hiến, bất chấp cả việc đang ở ngoài
đường.
− Em cứ sợ anh không đến.
− Sao không đến, dù em bay lên thì anh cũng bay theo.
Anh nắm tay cô, 1 vết cắt dài và sâu, anh xót xa đưa lên môi mình:
− Đau lắm phải không em? Kiếm chỗ nào ngồi anh khử trùng và băng vết
thương cho em. Em đấy, sao liều dữ vậy, dám trèo tường đi ra ngoài, không
được như thế rõ chưa?
− Tại em nhớ anh chứ bộ.
Mua thuốc và bông băng, Minh Hiến dắt Thanh Nguyên vào 1 quán café,
chọn 1 cái bàn khuất trong 1 góc, anh lấy oxy già rửa vết thương cho cô,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.