NGHIÊNG MỘT SUỐI ĐÀN - Trang 60

gờ tường và đu người leo lên. Nhìn quanh không thấy ai, cô nhảy xuống và
té ngã lăn. May mà không có ai. Mở cửa sổ Thanh Nguyên leo vào và đóng
ngay cửa lại. toàn thân ê ẩm vì cái ngã và cả vết thương trên tay, nhưng
Thanh Nguyên lại thấy vui, cô đã gặp anh và được anh ôm vào lòng, hạnh
phúc ấy sung sướng làm sao.
− Thanh Nguyên!
Hốt hoảng vì tiếng soeur giám thị gọi, Thanh Nguyên leo vội lên giường,
trượt chân cô ngã 1 cái rầm xuống đất, đau đến nín thở.
− Chuyện gì vậy Thanh Nguyên, em ngã từ trên giường xuống à?
− Dạ ....
− Mở cửa cho soeur vào, sao sáng giờ con không xuống bếp ăn cơm?
− Con không đói.
− Con mở cửa cho soeur.
Lính quính Thanh Nguyên leo lên giật cái mền sang 1 bên, xong cô đi cà
nhắc lại mở cửa, 2 tay dấu ra sau lưng.
− Lúc nãy soeur gọi cửa mãi, không thấy con trả lời?
− Dạ .... con đang ngủ.
− Chiều rồi, con hãy đi tắm rồi ăn cơm với các soeur, các bạn cùng phòng
chắc cũng sắp vào rồi.
− Dạ.
Chờ cho soeur đi, Thanh Nguyên đóng cửa lại, cô đưa tay vuốt ngực. Hú
hồn, may là soeur Phước Minh không nghi ngờ gì cả. Tay và chân cô bây
giờ đau không thể tưởng, nó là cái giá cô phải trả cho tình yêu của mình.
− Thanh Nguyên ơi, có người gặp.
− Ai thế soeur?
− Cậu ấy nói đến đưa bài học.
− À, anh Duy. Cám ơn soeur.
Thanh Nguyên đi ra, Duy mừng rỡ đứng lên đón Thanh Nguyên:
− Thanh Nguyên.
− Mẹ Thanh Nguyên nhờ Duy đến đây à?
− Ừ, nếu không có sự đồng ý của bác, Duy đâu được các soeur cho gặp mặt
Thanh Nguyên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.