NGHIÊNG MỘT SUỐI ĐÀN - Trang 91

− Anh Hiến ơi, đừng có quá vội mừng, coi chừng không phải.
Mặc cho Thanh Nguyên cảnh cáo, Minh Hiến cứ hớn hở và lăng xăng. Đưa
cô đến phòng khám, anh đứng bên ngoài đứng ngồi không yên. Cánh cửa
vừa mở ra thấy Thanh Nguyên, anh xông lại hồi hộp:
− Sao hả em?
− Em có thai được 6 tuần.
− Ôi! Anh mừng quá!
Anh ôm chầm lấy cô trút cơn mưa hôn, Thanh Nguyên ngượng ngập đẩy
anh ra:
− Đừng anh, người ta nhìn mình kìa.
Chẳng những không xấu hổ, Minh Hiến còn lỳ lợm ôm cô:
− Anh mừng sắp làm bố, ai cưới anh nào. Anh còn muốn hét to cho mọi
người biết anh sắp lên chức bố nữa kìa.
Anh dắt tay cô đi thật chậm:
− Hay em nghỉ ở nhà đừng đi làm nghe em?
Thanh Nguyên nhăn mặt:
− Trời ơi, chưa đầy 2 tháng anh bắt em ở nhà, không chịu đâu.
− Đi làm mệt lắm, nghe lời anh đi em.
− Em không chịu.
− Anh giận đấy.
− Tháng thứ 6, em ở nhà chịu không?
− Không!
− Biết vậy cho nên em đâu có chịu đi bác sĩ. Năn nỉ anh nghe, anh Hiến.
Thanh Nguyên nhăn nhăn trên suốt đường về:
− Tại sao anh không xem như chuyện bình thường, bác sĩ nói em có hoạt
động bình thường, chẳng sao cả.
− Thôi được rồi, em đi làm, đến tháng thứ 6 phải ở nhà đó, rõ chưa?
− Rõ!
Buổi chiều khi về nhà, Thanh Nguyên trợn mắt vì Minh Hiến mua rất nhiều
đồ chơi trẻ con, sữa cho bà bầu, trái cây và cả áo bầu:
− Anh làm cái gì vậy Minh Hiến?
− Minh Hiến mừng con mang thai đấy Thanh Nguyên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.