NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 129

“Làm phiền các vị đại nhân!”, hán tử râu quai nón chắp tay cúi người.

Đoàn người đối phương đi sát qua chúng tôi, nhờ ánh lửa, tôi nhìn thấy

rõ ràng trên áo choàng của những người đó đều có hoa văn hình hổ màu
son.

Quả nhiên là người của quan khâm sai.

Khó trách bọn họ có thể dễ dàng thoát khỏi Huy Châu, còn có thể lẫn vào

đội ngũ quân dụng, giữa ban ngày ban mặt vào thẳng đại doanh Ninh Sóc.

Tôi vốn tưởng rằng Hạ Lan Châm có tài cán gì lớn, không ngờ sau lưng

còn có một bàn tay khác.

Ai dám cấu kết với tàn dư Hạ Lan?

Ai dám mưu hại Dự Chương Vương, hại cả Dự Chương Vương phi?

Ai có thể điều khiển khâm sai, che giấu được tai mắt của phụ thân?

Tôi chỉ cảm giác được máu trên toàn cơ thể trong nháy mắt chuyển lạnh,

hàn khí nhè nhẹ thâm nhập qua từng lỗ chân lông.

Tôi bị bọn họ áp ra khỏi đại doanh, đi thẳng vào vùng rừng sau doanh

trại.

Trong rừng bố trí rất nhiều bức chắn bằng cọc gỗ và những vật tấn công

kỳ quái, đại khái là dùng để bày trận.

Qua canh tư, binh sĩ tuần tra trong rừng lui tới hối hả, không có ai chú ý

tới đám người chúng tôi.

Hạ Lan Châm sau khi dẫn tôi tới sau một bức chắn bí mật liền đứng áp

sát như thị vệ, những người khác tản ra làm nhiệm vụ của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.