NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 130

Mỗi khi binh lính tuần tra đi qua trước mặt mà tôi khẽ động, Hạ Lan

Châm đều lập tức đưa tay giữ lấy đai ngọc bên hông tôi.

Sinh tử nằm trong tay người khác, tôi không dám cầu cứu, cũng không

dám bỏ chạy, chỉ có thể ẩn nhẫn chờ thời cơ.

Sắc trời mơ hồ sáng, lửa khắp doanh trại đã bị dập tắt, giáo trường dần

hiện ra trong ánh nắng sớm.

Bỗng nhiên, một tiếng kèn lệnh trầm thấp vang lên, vang dội khắp mấy

dặm đại doanh.

Cả vùng đất dường như chấn động, trong tia nắng ban mai, bụi mù dâng

lên bốn phía quanh giáo trường.

Bóng đêm cuối chân trời đã rút hẳn, trời sáng xuyên thấu tầng mây, chiếu

rõ cả vùng đất mênh mông.

Khắp nơi là binh lính dàn trận, theo thứ tự mà bước về phía trước, tiếng

giày rung chuyển đài cao, cát bụi cuồn cuộn nổi lên như rồng cuốn.

Trên đài điểm tướng, soái kỳ hoa văn rồng bạc được dâng lên, đón gió

bay phấp phới.

Ba tiếng trống trầm thấp uy nghiêm ngân vang, chủ soái lên đài.

Trống trận thúc giục, kèn lệnh nổi lên, tưng bừng xuyên thấu tầng mây

cao vạn trượng, phía chân trời mây cuồn cuộn, cảnh tượng vô cùng hào
hùng.

Nơi soái kỳ bay phấp phới, hai nhóm thiết kỵ thân vệ cưỡi ngựa ra, đứng

trước đài cao.

Người đứng đầu vẫn đội mũ tua trắng, mặc chiến bào thêu rồng bạc,

mình đeo bội kiếm, thân hình thẳng tắp cao ngạo, áo khoác đen tung bay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.