NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 254

Hơi thở của chàng mỗi lúc một gấp, bàn tay giữ bên hông đã dời lên

trước ngực, mở vạt áo tôi ra. Cách một lớp trung y mỏng, lòng bàn tay ấm
áp nhẹ nhàng bao phủ, vô cùng dịu dàng, tựa như đang giữ lấy một báu vật
vô cùng trân quý.

Tôi không kìm được, hơi thở gấp hơn, run giọng gọi tên chàng, ngón tay

bấu chặt lấy chàng.

Chàng dừng lại, chuyển người, khiến tôi ngửa đầu nhìn thẳng vào ánh

mắt chàng. Tôi ngây ngốc nhìn, tóc mai, gương mặt, đôi môi, tất cả đều rất
thân thuộc. Tôi giơ tay vòng ra ôm phía sau cổ chàng, đầu ngón tay xẹt qua
yết hầu, xoa đôi môi mỏng… Tay chàng đột nhiên chuyển, đỡ tôi bằng
khuỷu tay. Trâm cài tóc bị gỡ ra, tóc dài bung xõa như tơ mượt phủ kín tay
chàng. Chàng đặt tôi xuống lớp cỏ khô mềm mại, cúi người tới nhìn thật
sâu, ánh mắt triền miên mê ly.

Quần áo dần dần bị cởi bỏ, thân thể xử nữ cuối cùng không chút che đậy.

Than củi trong lò sưởi phát ra những âm thanh tí tách nhỏ, ánh lửa ấm

áp, ngăn cách mưa gió tối tăm.

Buổi động phòng hoa chúc đến chậm ba năm, đổi từ trong Vương phủ

gấm vóc lụa là tới bên lò sưởi nơi căn nhà gỗ, đổi từ đám hỉ nương vờn
quanh thành đám thích khách đánh lén trong đêm… Cũng chỉ có chàng gặp
tôi, tôi gặp chàng mới có những thay đổi ấy. Có lẽ chúng tôi đã định không
làm được một đôi vợ chồng bình thường, nhất định phải cùng nhau đi qua
sóng to gió lớn. Có lẽ đó vốn là duyên phận của chúng tôi, là hạnh phúc khi
chúng tôi còn sống trên đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.