NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 641

nửa bình thường”. Chàng gật đầu, hứng thú nhìn tôi, “Cũng có thể tiết kiệm
được chút ít chi phí. Khó có khi Vương phi có lòng cần kiệm lo toan việc
nhà”.

Tôi không thèm để ý lời trêu chọc của chàng, nhướng mày nói: “Nếu như

cũng để chư vị mệnh phụ dùng vải này thì sao?”.

Chàng ngẩn ra, ánh mắt chớp động, dần hiểu ra.

“Vương gia không ngại tính xem, làm như vậy có thể giảm đi được bao

nhiêu chi phí cho triều đình?”, tôi liếc chàng, cười khúc khích.

Tiêu Kỳ cau mày, hoàn toàn không hiểu chuyện là thế nào.

“Tổng cộng mười vạn lượng bạc”, tôi cười nói.

“Cái gì!”, Tiêu Kỳ cả kinh, “Chi phí cho việc này lại lớn đến như vậy?”.

Tôi nghiêm mặt nói: “Đúng thế. Trong cung trước nay xa hoa đã thành

phong trào, các vị mệnh phụ ngoài cung cũng noi theo, nguyên số tiền dành
cho ăn mặc son phấn hằng năm cũng đủ để cho dân chúng một quận ăn
uống”.

Tiêu Kỳ nghe vậy thì sững người, sắc mặt thoáng chốc sa sầm, trầm

ngâm chốc lát mới nói: “Thì ra là như vậy. Lúc này nam bắc đều có chiến
sự, mặc dù quốc khố dồi dào, không cần lo lắng việc thiếu lương thực,
nhưng nếu có thể phòng ngừa trước, tận lực cắt giảm chi phí, đó là chuyện
không thể tốt hơn”. Chàng nhìn tôi thật sâu, ánh mắt đầy vẻ khen ngợi vui
mừng, “Hiếm thấy nàng lo nghĩ chu toàn như thế”.

Tôi chuyển tầm mắt cười một tiếng, “Có điều, trước mắt triều chính chưa

ổn định, được khi xuân về, lòng người tạm an ổn, mà hoàng thân quốc thích
trong kinh đã quen xa hoa lãng phí, nếu như kiên quyết cắt giảm chi phí,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.