NGHIỆT DUYÊN - Trang 277

Lại cái tiếng nói ấy, giọng âu yếm pha lẫn buồn bã khi dịu dàng gọi cô

bằng ngôn ngữ mẹ đẻ của mình.

“Nas... Nas...”

Tìm trăng tri kỷ trần thế
Khó hơn trên trời, trăng kia
Vầng trăng trên trời sao sánh

Mắt huyền tri kỷ long lanh.
Tiếng trầm khàn vừa nói vừa cười lại vang lên thế chỗ. Angsumalin thở

dài:

“Nas, bao giờ anh sẽ trở lại?... Em sẽ luôn gìn giữ lời hứa của mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.