NGHIỆT DUYÊN - Trang 369

“Tôi sẽ cho anh thấy kết quả của việc chung sống bằng lòng căm ghét sẽ

ra sao!”

Một lần nữa vòng tay ấy choàng mạnh lấy thân hình bé nhỏ, siết chặt vào

mình. Đôi môi nóng hổi, cái cằm thô ráp áp nhẹ xuống gương mặt cô, đặt
những nụ hôn dồn dập không nương nhẹ như muốn xóa tan dấu vết của
những lời nói vừa mới được tuôn ra. Cô gái lấy hết sức đẩy ra nhưng không
thành. Đôi tay cô chới với trên tấm lưng rộng mặc chiếc áo yukata, khi
khua tay phải dải băng và tấm gạc băng vết thương dưới lớp áo mỏng, cô
bèn ra sức cào kéo, giật thật mạnh.

Cả người anh giật thót, lập tức buông cô gái ra. Anh hơi lảo đảo đến khi

va phải thân cây bần liền vội dựa vào đó. Ngay cả Angsumalin cũng cảm
thấy sợ bởi tay cô cảm nhận được chất lỏng nhầy nhầy chảy ra có mùi máu
tanh tanh.

“Ôi...”
Cô gái bối rối ngập ngừng, nhưng dáng người đang dựa vào thân cây bần

vẫn giữ nguyên tư thế cũ như đang cố nén cơn đau đớn.

“Kobori!”
Cô thốt gọi tên anh với giọng vừa hối hận vừa lo lắng.
“Tôi xin lỗi...”

“O-chomathu sam dechta... Watashi wamachi katte imas. Không sao

đâu... Tôi mới là người có lỗi...”

Cho dù trong hoàn cảnh nào, anh vẫn nói với cô bằng giọng nhẹ nhàng,

lịch thiệp.

“Đau lắm không?”

Dáng cao lớn từ từ đứng thẳng lên. Bóng tối làm cô không thể nhìn rõ

mặt anh, chỉ nghe thấy tiếng anh khẽ đáp:

“Tôi thật xin lỗi vì đã... không làm chủ được bản thân... nên có hành

động không phải. May là em đã nhắc tôi dừng lại.”

Câu nói ấy làm cô gái thấy tim mình nghẹn lại, xót xa trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.