NGHIỆT DUYÊN - Trang 436

“Không cần.”
“Chẳng phải lúc nãy em đã được dạy rồi sao, không được kiêu ngạo,

bướng bỉnh nữa. Em đã thuộc về tôi rồi, phải nói năng tử tế, hòa thuận với
nhau.”

Cô không ngờ anh lại ghi nhớ những lời ấy chính xác đến vậy!
“Vì vậy, giờ em phải nghe lời tôi.”
“Nhưng...”

Angsumalin vẫn nắm chặt lấy dải lụa buộc quanh eo, nhìn đối phương

với ánh mắt đầy cảnh giác. Đôi mắt chàng trai ánh lên những tia sáng tinh
nghịch khi hiểu ra suy nghĩ của cô.

“Tôi hứa là sẽ chỉ giúp, thế thôi.”
Tiếng cười chân thành khiến cô gái thấy mặt mình lập tức nóng bừng.

Nhưng khi chàng trai bước tới gần, cô cũng để yên cho anh giúp.

“Hôm nay, ai cũng khen là em rất đẹp.”
Đôi bàn tay to khỏe chạm nhẹ nơi eo cô, khuôn mặt cúi gần đến mức

Angsumalin cảm nhận được hơi ấm cùng với mùi rượu và hương thơm
thoang thoảng cô chưa bao giờ quên.

“Nhưng tôi thích hôm chúng ta... làm lễ ăn hỏi hơn.” Rồi anh bỗng nói

tiếp thật nhanh, không cho cô gái kịp đáp lại: “Mẹ tôi gửi điện chúc mừng
từ sáng, em có muốn xem không?”

Angsumalin gật đầu chiều lòng để anh lùi xa ra như đã hứa hơn là quan

tâm thật. Nhưng anh đã vội vàng buông tay, rút tờ điện tín trong túi áo ra
đưa cho cô, rồi tiếp tục tháo dây buộc obi. Cô gái đành phải giở tờ giấy ra
xoay ngang xoay dọc vì không đọc được chữ nào.

“Em giỏi nhỉ, chữ lộn ngược cũng đọc được.”
“Thì có biết đọc đâu.”

“Học trò bác sĩ Yoshi tệ quá.”
“Mới chỉ học nói chứ chưa học đọc viết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.