NGHIỆT DUYÊN - Trang 435

Bộ tóc giả cỡ lớn đặt làm riêng được gỡ ra sau cùng, mái tóc dài mượt

xõa tung xuống. Angsumalin lắc lắc đầu, cảm giác nhẹ hẫng.

“Giờ mới giống em thường ngày một chút.”

Cô gái ngước lên nhìn người đối diện, vừa đúng lúc ánh mắt cô chạm

ánh mắt anh đang nhìn xuống.

“Lúc đầu, trông em như búp bê vậy chứ không như người thật.”
Angsumalin muốn lùi ra xa nhưng Kobori quỳ ngay cạnh không có dấu

hiệu tránh lối làm cô cũng không có cách nào đứng dậy được.

“Nhất là cả ngày hôm nay, em chẳng nói với tôi câu nào, làm tôi cảm

thấy em đúng như búp bê... Mà có khi em là búp bê thật lại tốt hơn...”

Khuôn mặt ấy cúi xuống gần, hơi thở âm ấm phả nhẹ nơi trán cô.

Angsumalin cứng đơ người, nhưng rồi chàng trai nhanh chóng quay mặt đi.

“Xin lỗi.”

Anh thầm thì đứng dậy mắt nhìn một lượt khắp phòng, không hướng ánh

nhìn vào người ngồi cứng đơ giữa phòng nữa.

“Đêm nay chắc tôi không thể về ngủ bên xưởng được, phải ngủ nhờ ở

đây. Tôi có thể đi ra ngoài không, để em còn thay đồ?”

Dù biết rõ phong tục nhưng cô gái cũng vội gật đầu.

“Nếu tôi vào muộn, em cũng mệt lắm rồi, cứ ngủ trước đi. Em cho tôi

nằm ở đâu, cứ đặt gối ở đó là được.”

Ngay khi dáng người cao lớn của anh vừa bước ra khỏi phòng, cô gái

nhanh chóng đứng bật dậy, lóng ngóng tháo chiếc obi màu sắc rực rỡ thắt
quanh eo. Trong khi cô đang lúng túng thì cánh cửa phòng lại khe khẽ mở
ra, chàng trai bước vào mặt mày tiu nghỉu.

“Ở bên ngoài mọi người làm ầm lên, bắt tôi quay vào, cấm không cho ra

khỏi phòng. Em đang làm gì đấy?”

“Cái này ạ.”
“Lại đây... tôi cởi giúp cho.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.