NGHIỆT SÚC - Trang 164

chạp, mẹ ạ. Con đã để mắt đến một ngôi nhà nát. Con nghĩ mình có thể sửa
sang lại, trong vòng một năm và nhờ vài người giúp đỡ - rồi con sẽ đón em
Florrie về cùng, không ở trong nhà dành cho người mù ở Flint nữa. Tuy thế
con chỉ có thể sửa chữa vào mùa hè khi thời tiết khá hơn thôi.”

Ông bứt lên vài cọng cỏ dại cứng đầu. “Con cảm thấy nhiều sức ép quá

nặng nề đang đè lên ngực con mẹ ạ. Con không bị đau tim đâu ạ, mẹ đừng
lo. Con biết tự chăm sóc bản thân. Con sẽ không đi con đường như Leroy.
Đôi khi có cảm tưởng như con đang gánh trên vai cả thế giới, mẹ biết
không? Mà chắc mẹ không biết đâu. Mẹ chỉ là một cô gái đứng đường bẩn
thỉu không quan tâm tới bất kỳ ai ngoài mình. Nhưng mẹ vẫn là mẹ của con.
Con chưa từng vừa yêu vừa ghét ai nhiều như mẹ.”

Ông chìm vào im lặng và dùng chân gạt cái lon nhẹ hều dù đang khó

chịu. “Dù gì đi nữa con cũng ghé qua thăm mẹ.” Ông đứng dậy gấp cái ghế
bố lại. “Mẹ chăm lo bản thân nhé. Cả em nữa Leroy. Và mẹ không phải lo
lắng gì cho con đâu ạ.”

Trên đường về nhà, ông thong dong đi dạo qua khu Delray, nơi có đồng

cỏ trải dài giữa những ngôi nhà được bảo hộ bởi những hình ảnh thiên thần
được sơn màu bên ngoài nhà. Thế giới cần thêm nhiều thiên thần hơn, kể cả
những thiên thần làm từ gỗ dán. Một con chó vàng sau hàng rào dây xích
sủa ông. Con chó thiến đó đang tỏ vẻ dữ tợn để giữ nhà. Ông nghĩ về mấy
đứa nhỏ thích quan hệ tập thể. Tụi nó tưởng rằng súng ống cũng giống
những trái cà của mình. Đó là lý do chúng nhét súng trong quần. Nhưng một
người đàn ông nên dùng bụng dạ mình mà suy nghĩ chứ đừng dùng cái đống
tạp nham đó.

Ông băng qua đường để tránh xa con chó, tiến tới chỗ khối gạch bị bịt

kín có màu hồng nhạt là tòa nhà duy nhất còn sót lại trên đoạn phố này. Phần
còn lại chỉ toàn là xi măng vỡ vụn, cỏ dại và rác rưởi mà người ta đổ ra đây.
Trong bãi xà bần đó thể nào cũng có lốp xe và xác xe trượt của con nít. Ông
sẽ mò mẫm cái đống rác đó để xem còn thu gom được thứ gì không. Có lần
nọ ông còn tưởng mình tìm thấy một cái xương chân người. Ông còn gọi cả
cảnh sát, họ cũng thất kinh như ông cho đến khi một viên thanh tra xuất hiện
và xác nhận đó chỉ là xương bò. Thế anh tưởng có võ sĩ Andre Người Khổng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.