NGHIỆT SÚC - Trang 182

TIỆM DƯỢC LIỆU

Người đàn bà với mái tóc như lông chồn, đen với những dải trắng lẫn

lộn, đang đứng sau quầy và trước một bức tường đầy nến và chai lọ thủy
tinh khó chịu khi cảnh sát bước vào cửa tiệm của bà ta.

“Không, rất tiếc,” bà ta nói, “tôi không biết ai làm bùa chú đâu. Ở đây

chúng tôi chỉ bán vật cầu may thôi.”

“Tôi thấy rồi,” Boyd nói và cầm lên một ống sáp trắng mập có dán

nhãn ‘Nến cho cô nhỏ’.

“Tôi không phán xét khách hàng của mình,” bà ta khụt khịt. “Tôi nhập

về những món khách hàng yêu cầu. Người giàu thì đã có tiền thuê bác sĩ tâm
lý. Còn những khách hàng này đến chỗ tôi và tôi lắng nghe những vấn đề
của họ.”

“Có lẽ cô đã nghe một khách hàng nào đó kể rằng họ thực hiện ma

thuật. Hay hiến tế động vật hay hình nhân không?” Gabi nói.

“Chúng tôi tìm hiểu mọi thứ bùa chú,” Bob đồng ý. “Đặc biệt là nếu có

liên quan đến việc hiến tế.”

Những lúc thế này Gabi ước gì cha mẹ mình đã dạy cô nhiều tiếng Tây

Ban Nha hơn. Hai ông bà quá quyết tâm đồng hóa bản thân, và nhất là cô
con gái, đến mức mà lúc nào cũng tiếng Anh, tiếng Anh và tiếng Anh. Cô
lớn lên ở Kentucky, nơi gia đình cô ở chính là cộng đồng Tây Ban Nha và
Bồ Đào Nha; và chỉ chuyển tới Miami khi cô 16. Đó là lần đầu tiên cô tiếp
xúc với văn hóa Cuba, và trong một thời gian cô đã nhai ngốn ngấu cả nền
văn hóa đó. Ẩm thực, ngôn ngữ và các cậu con trai.

“Mấy người đang dọa khách hàng của tôi bỏ đi hết đấy,” tóc lông chồn

xua họ sang một bên để cho một gã đàn ông lôi thôi lếch thếch đi đôi giày
đỏ bước vào. Ông ta đặt một cây nến lên quầy. “Trúng Xổ Số Khỏe Gấp
Ba.”

“5 đô la,” bà chủ nói. “Chúc một ngày tốt lành, Ramón. Chúc may mắn.

Cho tôi gửi lời thăm tới quý cô của anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.