NGHIỆT SÚC - Trang 209

“Tao không thấy gì cả. Thằng cha có đó không?” Cas nói. Da nó ửng

hồng lên khiến những đốm tàn nhang mờ đi. Mũi thì lấm tấm mồ hôi.

“Hắn đang giấu mặt sau cái thực đơn.”
“Có lẽ đây là một ý tồi. Nhỡ đâu hắn là kẻ hung hãn thì sao?”
Ngộ nhỡ hắn ta là người như thế thật? Ngộ nhỡ hắn có súng? Hay dao?

Layla đã nhìn thấy những tấm ảnh về mọi kiểu vết thương trong sách hướng
dẫn khám nghiệm pháp y mà bố mẹ nó vẫn cố giấu - làm như nó không thể
tìm thêm mấy tấm hình gớm ghiếc hơn trên mạng. Nhưng nó biết chuyện
này không giống như trong phim. Chỉ cần một viên đạn là đã có thể giết chết
ta. Một cú đâm bằng tua vít có thể khiến ta tàn phế cả đời. Ngã xe đạp có thể
gây tổn thương não. Sẽ không ai muốn dính vào một trận đánh nhau nếu có
thể tránh được.

Nhưng rồi sau đó cô phục vụ đặt một ly sữa lắc màu hồng sủi bọt trước

mặt hắn ta, và hắn gật đầu cộc lốc, và chỉ có chút xíu phần đầu nhô lên khỏi
cái thực đơn - vậy là bọn nó phải tiến hành thật rồi.

“Không còn đường lùi đâu.” Nó nắm lấy tay Cas và kéo con bé vào

trong.

Cái chuông cửa kêu leng keng, ồn ào không thể tả góp thêm vào mọi

thứ vốn ồn ào ở đây. Tiếng chén đĩa lách cách trong nhà bếp. Tiếng máy
sưởi chạy o o. Hắn ta cầm cái menu mà liếc xéo lên và nó có thể thấy hắn
nhìn tụi nó và gạt tụi nó ra, quá già. Hắn lại cúi đầu dưới cái thực đơn lần
nữa.

“Cứ ngồi chỗ nào tùy thích nhé, các bé,” cô phục vụ gọi với ra chỗ tụi

nó. “Chị sẽ ra liền.”

“Cám ơn,” Layla đáp. “Nhưng em không nghĩ bọn em sẽ ăn đâu.” Nó

kéo cái mặt nạ xuống che mặt và bắt đầu đi tới bàn gã đàn ông, nhưng Cas
đã kéo giật nó lại.

“Mày đang làm cái gì thế?” Layla rít lên.
“Tao không thể.” Cas có vẻ như sắp òa khóc tới nơi. Mặt nạ con bé vẫn

đeo trên tóc, trông giống như một cái mũ ngớ ngẩn nhất thế giới. “Tao xin
lỗi.” Vai con bé bắt đầu run lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.