NGHIỆT SÚC - Trang 306

NGUYÊN TẮC

Thầy hiệu trưởng bắt Gabi phải đợi, một chiêu thẩm vấn kinh điển, và

chán ngắt, nhất là khi cô còn một đống tin nhắn chồng chất ở sở mà cô phải
giải quyết. Cái máy điều hòa vặn nhiệt độ quá cao. Cái máy sưởi lớn màu
xanh lá cây kêu lên tạch tạch và những luồng khí nóng thổi cái màn sáo kêu
lập bập. Cô tự hỏi liệu có nội quy màu sắc cho các tòa nhà công mà trường
học hay bệnh viện phải tuân theo không.

Hiệu trưởng tên là Clarkwell, cái chặn giấy bằng đồng được chạm trổ

đề như vậy. Cô mới chỉ nói chuyện với ông ta một lần trong buổi phỏng vấn
nhập học của Layla. Ông ta có vẻ thân thiện, cô nhớ thế, và về sau này theo
lời Layla thì ông ta có cái đầu nhọn hoắt. Hói và nhọn. Hai mẹ con họ đã
cười về chuyện đó lúc vào trong xe. Ngoài ra cô không thể nhớ được điều gì
khác. Ngoại trừ việc cô có hứa suông là sẽ đến trường nói về công việc của
mình cho các em lớp tám nghe trong tuần hướng nghiệp. Trời ơi, cô ước gì
mình đã dự cái buổi nói chuyện đó.

Túi xách của Layla vẫn để trên bàn, những thứ bên trong bày ra như

bằng chứng. Sách vở xếp thành một chồng ngay ngắn. Một quyển sách đại
số. Ba quyển vở gáy lò xo cô mua cho con bé hồi đầu năm, đường kẻ tím có
bìa là hình con báo. Cô nhớ lúc đó mình đã khổ sở như thế nào khi phải lê la
theo con bé hết cửa hàng này sang cửa hàng khác để tìm cho bằng được
quyển vở có bìa nó thích.

Một cái gạt tàn thủy tinh nặng nề, rạn đến giữa. Cái của cô, lấy từ tầng

hầm.

Cô cầm một cuốn vở lên lật coi. Chữ viết tay của con gái cô viết nhanh

nhưng gọn, từng chữ rõ ràng, nét đậm nét thanh rất đẹp. Không phải chữ viết
tay của một người đã nện vào đầu bạn học tới mức rơi cả răng. Ấy thế mà có
vết máu. Có nhân chứng lẫn video. Rồi lại cả cái gạt tàn nứt. Món đồ diễn
kịch đã biến thành tang chứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.