NGHIỆT SÚC - Trang 437

CỬA MỞ

“Layla,” Gabi nắm lấy hai vai con, xoay người nó lại xem xem con bé

có bị thương chỗ nào không. Một vết cắt sâu ở chỗ sưng trên thái dương đã
đóng vảy, máu bết lên tóc con bé. Vùng da trên vai đen lại và giộp lên do bị
bỏng cháy thủng cả áo khoác ngoài. Mắt to, đồng tử mở rộng do cú sốc chưa
dịu xuống.

“Con không sao chứ,” Gabi nói, nghe giống một câu mệnh lệnh hơn là

một câu hỏi. Layla gật đầu rồi sau đó cơn giận thoát ra khỏi nó như chiếc
điện thoại trượt ra khỏi tay, thế là nó bắt đầu run lên, hai tay ôm mặt.

“Ôi Chúa ơi.”
“Ổn rồi. Đi nào con yêu, chúng ta sẽ ra khỏi đây.” Cô không thể ngoái

lại nhìn Marcus. Mười tám năm trong nghề và cô chưa từng giết một ai. Vậy
mà giờ đây...

Con gái cô nhìn loạn lên vào đám khói đen bốc lên xung quanh họ:

“Con tưởng đám khói đã đi rồi.”

“Tất cả đều là báo nên chúng bắt lửa... Chúng ta phải ra khỏi đây.”
TK đang kéo những cái ghế ra khỏi Jonno đang nằm bất tỉnh dưới đống

ghế. Ông kéo tay anh ta dậy và xốc lên vai như lính cứu hỏa cứu người.

“Còn chú Marcus thì sao?” Layla hỏi.
“Như con nói đấy, chú ấy không còn nữa con ạ. Chúng ta cần phải lo

cho người sống trước.” Gồm cả Jonno nữa, cho dù cô muốn bỏ mặc anh ta
lại đây cho rồi. “Chúng ta phải tìm đường ra.” Gabi đảo mắt tìm lối thoát.
Những cánh cửa sổ vỡ mở ra một khoảng không dựng đứng cao hơn 6 mét.
Cầu thang thoát hiểm đã bị giật tung ra và treo lơ lửng trên tường gạch. Cô
biết chắc rằng có một ống thông thang máy ở đầu bên kia, điều đó nghĩa là
sẽ có một đường thang bộ khác, rất có khả năng.

Layla lấy cườm tay lau mắt. “Mẹ ơi, con biết một lối.”
Con bé đưa tay ra cho cô nắm lấy. Gabi không nhớ nổi lần cuối cùng

hai mẹ con nắm tay là khi nào. Con gái dẫn cô tới một phần tường xây gạch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.