NGHIỆT SÚC - Trang 5

BAMBI

[1]

Xác chết. Xác chết-xác chết-xác chết, cô lẩm nhẩm trong đầu. Ngôn từ

sẽ mất hết ý nghĩa một khi ta cứ lặp đi lặp lại.

Xác chết cũng thế, dù là chết kiểu gì chăng nữa. Chết là chết.
Chỉ có “tại sao” và “thế nào” là khác nhau thôi. Cứ đánh dấu đi: Dãi

nắng dầm mưa chết. Đạn bắn chết. Dao đâm chết. Nện chết bằng hung khí
sắc, hung khí cùn hoặc chả cần hung khí gì sất, khi tay không cũng đủ làm
nên chuyện. Đùng, đoàng, hự, chát... Thật là một lô một lốc đủ kiểu giết
người!

Nhưng dù là bạo lực thì cũng có giới hạn chiêu trò của nó.
Gabriella ước gì có người nói điều đó cho kẻ bệnh hoạn nào đã gây nên

chuyện này. Bởi vì cái xác này thật Vô đối.

Đây cũng vô tình là biệt danh của một ả bán hoa mà cô đã cảnh cáo rồi

thả cuối tuần trước. Công việc của DPD

[2]

dạo này chỉ quanh đi quẩn lại có

nhiêu đó. Phân phát mấy tờ cảnh cáo cho có trong Thành-phố-bạo-lực-nhất-
nước-Mỹ này.

Tén tén tén tèn, cô như nghe thấy giọng con gái mình, nhại theo tiếng

nhạc phim kinh dị lúc cao trào mà Layla vẫn dùng khi muốn nhấn mạnh điều
gì đó. Đủ mọi biệt danh Detroit mang theo bên mình. Nó kéo theo một mớ
biểu tượng nặng trịch phía sau như chùm lon thiếc kêu leng keng treo đằng
sau cái ô tô phết dòng chữ “Mới Cưới”. Không biết giờ còn ai làm vậy nữa
không, cô nghĩ bụng, treo lon thiếc và phết kem cạo râu ấy? Mà có thật là
người ta từng làm thế không?

Hay đó toàn chuyện bịa đặt, như câu khẩu hiệu kim cương là vĩnh cửu,

như ông già tuyết mặc đồ đỏ giống lon Coca, như cảnh bà mẹ và con gái vừa
ăn sữa chua không béo vừa tám chuyện. Cô nhận ra những cuộc nói chuyện
thú vị nhất với Layla chỉ toàn diễn ra trong đầu cô thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.