NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 102

đó, lời ca rất vui nhộn, liền cất tiếng hát theo. Nhưng chốc chốc lại ngừng
hát và phá lên cười vì lời ca ngộ nghĩnh.

Đang giữa cuộc vui, đúng vào lúc mọi người đang vui vẻ nhất thì có tiếng

gõ cửa. Xaphi ngừng hát và chạy ra xem có việc gì. Nhưng, tâu bệ hạ, – kể
đến đoạn này, nàng Sêhêrazát nói với vua Saria – bệ hạ hẳn muốn biết vì sao
có người gõ cửa nhà các nàng khuya khoắt như vậy. Xin tâu rõ lý do: Hoàng
đế Harun An-Rasít thường có thói quen vi hành vào ban đêm, để tự mình xét
xem có thật là mọi sự trong kinh đô đều thanh bình hoặc là có việc quấy rối
trật tự nào xảy ra chăng.

Đêm hôm ấy hoàng đế xuất hành sớm. Cùng đi có tể tướng Giafa

[24]

Mêrua – người đứng đầu các hoạn nô trong cung cấm. Cả ba đều cải trang
thành những người buôn. Đi qua phố nhà ba thiếu phụ, nhà vua nghe tiếng
đàn sáo, tiếng hát và tiếng cười liền truyền cho tể tướng: “Khanh hãy đến gõ
cửa ngôi nhà người ta đang làm huyên náo kia! Ta muốn vào đấy xem cho rõ
nguyên nhân.” Mặc cho tể tướng trình bày rằng đấy chẳng qua là những
người đàn bà đang chè chén đêm hôm, chắc hẳn hơi men đã làm cho họ nóng
đầu, nhà vua không nên tự dưng đến, biết đâu họ chẳng thốt ra những lời
khiếm nhã bậy bạ. Vả chăng cũng chưa phải đã đến giờ cấm, không nên
quấy rầy sự vui chơi của dân. “Mặc kệ, – nhà vua phán – hãy gõ cửa đi, ta ra
lệnh cho ngươi đó!”

Vậy là chính tể tướng Giafa đã đến gõ cửa nhà các thiếu phụ theo lệnh của

hoàng đế, ngài không muốn cho ai nhận ra mình. Nàng Xaphi ra mở cửa, và
tể tướng, qua ánh sáng cây nến nàng cầm ở tay, nhận ra đây là một người
đàn bà tuyệt đẹp. Ông cúi chào rất thấp và nói lễ phép: “Thưa bà, chúng tôi
là ba nhà buôn ở Mútxun

[25]

mới đến đây chừng mươi hôm với nhiều hàng

hóa đắt tiền mà chúng tôi đang gửi tại kho của một trại

[26]

, nơi chúng tôi tạm

trú. Hôm nay, chúng tôi vừa đến thăm một nhà buôn trong thành phố đã có
nhã ý mời chúng tôi đến chơi. Ông ta chiêu đãi chúng tôi và cũng nhân vui vì
có chén rượu, ông ta cho mời một đoàn vũ nữ đến. Đêm đã khuya rồi, trong
lúc nhạc công đang cử nhạc và các vũ nữ đang múa, anh em có làm ồn ào
quá, lính tuần đi qua và gọi cửa. Một số người dự hội bị bắt. Chúng tôi may
mắn thoát được nhờ vượt qua một bức tường. Nhưng, – tể tướng nói tiếp –
bởi vì chúng tôi là người nơi khác đến, lại ít nhiều vừa có chén rượu, chúng
tôi sợ gặp phải tốp lính tuần khác, hay gặp lại tốp lúc nãy cũng nên, trước
khi tìm về được tới trại cách đây cũng khá xa. Mà dù cho chúng tôi có tới
nơi được đi nữa thì cũng vô ích, vì cổng trại lúc này đã đóng, phải đến sáng
sớm mai mới được mở cho dù có việc gì xảy ra. Chính vì vậy, thưa bà, đi
ngang qua đây nghe tiếng đàn và tiếng hát, chúng tôi cho là gia đình ta chưa
nghỉ, cho nên chúng tôi đánh bạo gõ cửa cầu xin bà cho phép tạm trú cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.