NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 1032

CHUYỆN CON NGỰA THẦN KỲ

-Tâu bệ hạ, – nàng Sêhêrazát lại kể – như Người đã rõ, từ những thời xa xưa,
trong khắp nước Ba Tư, tết Nguyên đán, ngày mở đầu năm mới và mở đầu
mùa xuân là một ngày hội trọng thể có truyền thống lâu đời. Ngay cả sau khi
đạo Hồi chân chính của chúng ta đã được truyền bá vào nước ấy rồi, những
phong tục và nghi lễ cũ vẫn tiếp tục tồn tại. Không nói đến các thành phố
lớn, ngay các thành phố nhỏ thôi cũng cử hành ngày hội đó với những cuộc
vui chơi kỳ lạ.

Nhưng những cuộc vui trong cung đình vượt xa tất cả bởi những cảnh

tượng lạ lùng mới mẻ và muôn màu muôn vẻ của nó. Ngay người nước
ngoài dân các nước lân bang đến từ những nước xa xôi nhất, cũng được thu
hút tới dự hội, bởi những món tiền thưởng và ân huệ mà các nhà vua tặng
cho những ai có sáng kiến và kỹ xảo tài giỏi. Nhờ thế không một nơi nào
khác trên thế giới có thể so sánh với sự huy hoàng của những ngày hội đầu
năm ở nước Ba Tư.

Vào một trong những ngày hội đó, sau khi những người khéo léo và tài

hoa nhất nước cùng với những người ngoại quốc kéo về Sirazơ – kinh đô
nước Ba Tư hồi bấy giờ – đã trình bày với vua và tất cả triều đình mọi điều
mới lạ, vua liền hào phóng ban thưởng cho mọi người một cách công bằng,
xứng đáng về những gì được coi là kỳ diệu nhất và hay ho nhất, khiến cho ai
nấy đều hài lòng. Giữa lúc vua sắp cho chấm dứt ngày hội, và chuẩn bị lui về
thì một gã thổ dân xuất hiện dưới chân ngai.

Gã dẫn tới một con ngựa làm bằng gỗ thắng yên cương và trang hoàng

lộng lẫy, được tô vẽ một cách tài tình đến mức thoạt nhìn qua ai cũng tưởng
đấy là con ngựa thật.

Gã thổ dân phủ phục trước ngai vàng rồi đứng dậy trỏ con ngựa và nói với

vua:

- Tâu bệ hạ, mặc dù tôi là người cuối cùng đến ra mắt bệ hạ trong cuộc

đua tài này, tôi vẫn dám quả quyết với Người rằng, trong ngày hội hôm nay,
Người chưa từng thấy một vật kỳ diệu và lạ lùng hơn con ngựa mà tôi cúi
mong được Người hạ cố để mắt nhìn kia.

- Ta chẳng thấy ở con ngựa này có gì khác hơn là nghệ thuật và kỹ xảo

của người thợ đã tạc nó giống y như con ngựa thật, và quả nhiên họ đã làm
được như vậy. Nhưng nhiều người thợ khác chắc cũng có khả năng làm được
một việc tương tự, thậm chí họ có thể còn tinh xảo hơn.

- Tâu bệ hạ, – gã thổ dân lại nói – chẳng phải vì cách chế tạo hoặc màu sắc

tô vẻ bề ngoài giống như thật của nó mà tôi dám mong được bệ hạ đoái xem,
mà điều kỳ diệu chính là ở cách sử dụng nó. Không một ai khác có thể làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.