NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 1052

vậy. Thế là chàng tiếp tục đi đến cung nghỉ mát.

Trông thấy chàng đến, người trông nom cung điện biết mình vì cả tin mà

để cho gã thổ dân đánh lừa, liền chạy ra quỳ xuống chân chàng, nước mắt
lưng tròng, tự kết án và xin được nhận tội chết. Thái tử bảo:

- Hãy đứng lên, ta không đổ tội cho anh đã để công chúa bị bắt cóc, ta tự

kết tội ta, vì đã suy nghĩ quá giản đơn. Chớ để mất thời giờ, hãy tìm cho ta
một bộ quần áo giáo sĩ, và nhớ chớ nói là tìm cho ta dùng!

Cách cung nghỉ mát không xa, có một tu viện. Người bề trên của các giáo

sĩ lại là bạn của người trông nom cung. Anh ta tìm người bề trên, giả vờ tâm
sự về việc một vị quan cao cấp trong triều vừa bị thất sủng; anh ta chịu ơn vị
quan này nhiều lắm, cho nên cố tìm cách đưa ông ta lẩn tránh khỏi cơn thịnh
nộ của vua, nhờ vậy, chẳng khó khăn gì mà anh xin được bộ áo quần giáo sĩ
mang về cho thái tử. Chàng cởi trang phục của mình, mặc áo quần giáo sĩ
vào. Hóa trang như vậy rồi, tiện thể có sẵn hộp ngọc và kim cương định
mang đến làm quà tặng công chúa, có thể dùng tạm làm tiền tiêu pha trong
lúc đi đường, thái tử giắt vào người, ra khỏi cung nghỉ mát vào lúc chập tối,
chưa biết đi theo hướng nào, nhưng quyết tâm không trở về chừng nào chưa
tìm thấy công chúa và đưa nàng về cùng mình.

Thế là thái tử lên đường.

Chúng ta hãy trở lại với gã thổ dân. Gã điều khiển con ngựa thần kì, và

ngay ngày hôm đó, hạ xuống khá sớm trong một khu rừng, gần kinh đô của
vương quốc Casơmia. Vì cảm thấy đói, và nghĩ là hẳn công chúa nước
Bengan cũng cần ăn, gã xuống ngựa để nàng ngồi trên bãi cỏ, cạnh một con
suối rất mát và rất trong.

Công chúa nước Bengan thấy mình bỗng chốc sa vào tay một tên bắt cóc

vô liêm sỉ, sợ bị gã cưỡng bức, trong lúc vắng mặt gã, đã nghĩ tới chuyện
trốn đi, tìm một nơi nương náu. Nhưng vì buổi sáng, khi đến cung nghỉ mát,
nàng chỉ ăn tí chút, bây giờ nàng thấy yếu và mệt đến nỗi cho dù muốn thực
hiện ý nghĩ ấy, cũng đành chịu bó tay. Vậy là nàng phải ở lại, quyết tâm thà
chịu chết chứ nhất định không thất tiết. Bởi vậy, không chờ gã thổ dân mời
đến lần thứ hai, nàng ăn ngay, và nhờ thế lấy lại ít nhiều sức lực, đủ đáp lại
những lời sỗ sàng gã tuôn ra vào cuối bữa ăn. Trông thấy gã thổ dân, sau
nhiều lời dọa nạt, định dùng lối cưỡng hiếp, nàng đứng lên để chống cự, vừa
lớn tiếng kêu cứu. Nhờ những tiếng kêu ấy, trong chốc lát, một toán kỵ sĩ
chạy đến vây quanh nàng cùng gã thổ dân. Áy chính là quốc vương Casơmia
vừa cùng đoàn tùy tùng đi săn về ngang qua, may mắn sao cho công chúa
nước Bengan, nghe được tiếng kêu của nàng liền chạy đến. Vua hỏi gã thổ
dân là ai, gã muốn gì ở phu nhân đứng kia. Gã thổ dân trả lời mặt dày mày
dạn rằng đấy là vợ gã, không ai được phép hỏi han về việc cãi cọ giữa hai vợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.