NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 307

NGÀY THỨ MỘT TRĂM MƯỜI TÁM

Chủ nhà trọ dứt lời, nhà vua nói riêng với tể tướng: – Mặc dù ông chủ nhà

trọ vừa phác hoạ nên chân dung quốc vương Astrakhan là con người sảng
khoái như ông cũng vừa nghe đấy, ta chắc trong lòng ông chưa hẳn tin biệt
danh ấy hoàn toàn thích hợp với nhà vua trị vì nước này.

- Đúng vậy, tâu bệ hạ, – tể tướng đáp – tôi chẳng dễ gì để cho mình bị lừa

phỉnh vì dáng vẻ bên ngoài. Chẳng qua lại như truờng hợp các chàng khất sĩ
chúng ta từng gặp ở thành Batđa đó thôi.

- Ta nhất trí, ông không nhầm khi vẫn ngờ vực biệt danh người ta tặng cho

vua Hocmô có thể không thật chuẩn xác. Cũng như ông, ta nghĩ làm sao một
người gánh trên vai toàn bộ sơn hà xã tắc, lẽ nào không có việc phải lo nghĩ.
Dù sao chúng ta cũng sắp rõ sự thật thôi. Ta có ý định ngày mai đi đến triều
đình nhà vua ấy, tự giới thiệu, gây được cảm tình của ông, rồi tìm cách để
ông cởi mở cho chúng ta thấy tận đáy tâm hồn.

- Tôi rất đồng tình, tâu bệ hạ. – Tể tướng nói. – Nhưng xin bệ hạ vui lòng

hứa cho, trong trường hợp quốc vương Astrakhan nói thật với chúng ta ông
cũng có nhiều điều phiền não riêng, thì ngài sẽ thôi, không tiếp tục tìm kiếm
con người hạnh phúc nữa.

- Ta chấp nhận. – Vua Bêrêđin đáp. – Hơn thế, ta còn hứa trong trường

hợp ấy, ta sẽ lên đường trở lại kinh thành Đamat ngay tức khắc.

- Nếu vậy chúng ta nên đến triều đình quốc vương Hocmô ngay đi! – Tể

tướng nói. – Đến gần, chúng ta sẽ cùng chú ý quan sát mọi hành động của
nhà vua, chớ nên để lọt ra ngoài mắt nhất cử nhất động của ông ấy.

Quyết định rồi, là thực hiện ngay. Ba người đến hoàng cung. Sau khi qua

khỏi một sân rộng đông nghịt lính tráng, họ đến gian phòng đầu tiên, thấy
nườm nượp ca sĩ và nhạc công. Từ đấy, sang một gian phòng khác, lại thấy
có nhiều người hầu nam và cung nữ, trang phục lịch sự, đang biểu diễn rất
khéo léo nhịp nhàng nhiều vũ điệu đặc sắc.

Sau khi đứng đấy xem múa một lúc, nhà vua, tể tướng cùng vị hoàng thân

đều muốn rõ có những gì trong gian phòng thứ ba. Họ len vào đám đông,
đông tới mực họ dường như không rẽ được lối đi mà cứ để cho dòng người
xô đẩy tới. Giữa phòng thứ ba này, có kê một chiếc bàn rộng, chung quanh
ngồi chừng vài ba mươi thực khách. Đấy là bữa tiệc hàng ngày nhà vua nước
Xiêcca chiêu đãi các đại thần trong triều. Chẳng khó khăn gì phân biệt quốc
vương giữa số người đang ngồi tại bàn tiệc. Ông ngồi ở chỗ danh dự, đầu đội
chiếc vương miện bằng bạc khảm nhiều viên hoàng ngọc và hồng ngọc. Đấy
là một người trạc ba mươi tuổi, vẻ mặt rất tuấn tú khôi ngô, và luôn luôn tươi
cười. Vua đang khích lệ các triều thần hãy uống nhiều rượu vào, và tự vua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.